苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《石炭》
分享数:23
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写雪|写风|写山|写水|写人|

君不见前年雨雪行人断,城中居民风裂骭。

湿薪半束抱衾裯,日暮敲门无处换。

岂料山中有遗宝,磊落如{上左医右殳下石}万车炭。

流膏迸液无人知,阵阵腥风自吹散。

根苗一发浩无际,万人鼓舞千人看。

投泥泼水愈光明,烁玉流金见精悍。

南山栗林渐可息,北山顽矿何劳锻。

为君铸作百链刀,要斩长鲸为万段。

拼音
shí tàn
[ [ sòng cháo ] ] shì
jun1 jiàn qián nián xuě háng rén duàn chéng zhōng mín fēng liè gàn        shī 湿 xīn bàn shù bào qīn dāo qiāo mén chù huàn        liào shān zhōng yǒu bǎo lěi luò { { shàng zuǒ yòu shū xià shí } } wàn chē tàn        liú gāo bèng rén zhī zhèn zhèn xīng fēng chuī sàn        gēn miáo hào wàn rén qiān rén kàn        tóu shuǐ guāng míng shuò liú jīn jiàn jīng hàn        nán shān lín jiàn běi shān wán kuàng láo duàn        wéi jun1 zhù zuò bǎi liàn dāo yào zhǎn zhǎng jīng wéi wàn duàn       
石炭注音
  • shí
    tàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jun1
    jiàn
    qián
    nián
    xuě
    háng
    rén
    duàn
    chéng
    zhōng
    mín
    fēng
    liè
    gàn
    shī
    湿
    xīn
    bàn
    shù
    bào
    qīn
    dāo
    qiāo
    mén
    chù
    huàn
    liào
    shān
    zhōng
    yǒu
    bǎo
    lěi
    luò
    {
    {
    shàng
    zuǒ
    yòu
    shū
    xià
    shí
    }
    }
    wàn
    chē
    tàn
    liú
    gāo
    bèng
    rén
    zhī
    zhèn
    zhèn
    xīng
    fēng
    chuī
    sàn
    gēn
    miáo
    hào
    wàn
    rén
    qiān
    rén
    kàn
    tóu
    shuǐ
    guāng
    míng
    shuò
    liú
    jīn
    jiàn
    jīng
    hàn
    nán
    shān
    lín
    jiàn
    běi
    shān
    wán
    kuàng
    láo
    duàn
    wéi
    jun1
    zhù
    zuò
    bǎi
    liàn
    dāo
    yào
    zhǎn
    zhǎng
    jīng
    wéi
    wàn
    duàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1