苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《是日至下马碛憩于北山僧舍有阁曰怀贤南直斜》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写山|写水|写马|写云|往事|

南望斜谷口,三山如犬牙。

西观五丈原,郁屈如长蛇。

有怀诸葛公,万骑出汉巴。

吏士寂如水,萧萧闻马楇。

公才与曹丕,岂止十倍加。

顾瞻三辅间,势若风卷沙。

一朝长星坠,竟使蜀妇髽。

山僧岂知此,一室老烟霞。

往事逐云散,故山依渭斜。

客来空吊古,清泪落悲笳。

拼音
shì zhì xià běi shān sēng shě yǒu yuē huái 怀 xián nán zhí xié
[ [ sòng cháo ] ] shì
nán wàng xié kǒu sān shān quǎn        西 guān zhàng yuán zhǎng shé        yǒu huái 怀 zhū gōng wàn chū hàn        shì shuǐ xiāo xiāo wén guō        gōng cái cáo zhǐ shí bèi jiā        zhān sān jiān shì ruò fēng juàn shā        cháo zhǎng xīng zhuì jìng shǐ 使 shǔ zhuā        shān sēng zhī shì lǎo yān xiá        wǎng shì zhú yún sàn shān wèi xié        lái kōng diào qīng lèi luò bēi jiā       
是日至下马碛憩于北山僧舍有阁曰怀贤南直斜注音
  • shì
    zhì
    xià
    běi
    shān
    sēng
    shě
    yǒu
    yuē
    huái
    怀
    xián
    nán
    zhí
    xié
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • nán
    wàng
    xié
    kǒu
    sān
    shān
    quǎn
    西
    guān
    zhàng
    yuán
    zhǎng
    shé
    yǒu
    huái
    怀
    zhū
    gōng
    wàn
    chū
    hàn
    shì
    shuǐ
    xiāo
    xiāo
    wén
    guō
    gōng
    cái
    cáo
    zhǐ
    shí
    bèi
    jiā
    zhān
    sān
    jiān
    shì
    ruò
    fēng
    juàn
    shā
    cháo
    zhǎng
    xīng
    zhuì
    jìng
    shǐ
    使
    shǔ
    zhuā
    shān
    sēng
    zhī
    shì
    lǎo
    yān
    xiá
    wǎng
    shì
    zhú
    yún
    sàn
    shān
    wèi
    xié
    lái
    kōng
    diào
    qīng
    lèi
    luò
    bēi
    jiā

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1