杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
《水槛遣心》
分享数:26
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写雨|写风|写花|燕子|夜雨|写鱼|写酒|

去郭轩楹敞,无村眺望赊。

澄江平少岸,幽树晚多花。

细雨鱼儿出,微风燕子斜。

城中十万户,此地两三家。

蜀天常夜雨,江槛已朝晴。

叶润林塘密,衣干枕席清。

不堪祗老病,何得尚浮名。

浅把涓涓酒,深凭送此生。

拼音
shuǐ kǎn qiǎn xīn
[ [ táng cháo ] ]
guō xuān yíng chǎng cūn tiào wàng shē        chéng jiāng píng shǎo àn yōu shù wǎn duō huā        ér chū wēi fēng yàn xié        chéng zhōng shí wàn liǎng sān jiā        shǔ tiān cháng jiāng kǎn cháo qíng        rùn lín táng gàn zhěn qīng        kān zhī lǎo bìng shàng míng        qiǎn juān juān jiǔ shēn píng sòng shēng       
水槛遣心注音
  • shuǐ
    kǎn
    qiǎn
    xīn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • guō
    xuān
    yíng
    chǎng
    cūn
    tiào
    wàng
    shē
    chéng
    jiāng
    píng
    shǎo
    àn
    yōu
    shù
    wǎn
    duō
    huā
    ér
    chū
    wēi
    fēng
    yàn
    xié
    chéng
    zhōng
    shí
    wàn
    liǎng
    sān
    jiā
    shǔ
    tiān
    cháng
    jiāng
    kǎn
    cháo
    qíng
    rùn
    lín
    táng
    gàn
    zhěn
    qīng
    kān
    zhī
    lǎo
    bìng
    shàng
    míng
    qiǎn
    juān
    juān
    jiǔ
    shēn
    píng
    sòng
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1