苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送曾子固倅越得燕字》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:

醉翁门下土,杂遝难为贤。

曾子独超轶,孤芳陋群妍。

昔従南方来,与翁两联翩。

翁今自憔悴,子去亦宜然。

贾谊穷适楚,乐生老思燕。

那因江鲙美,遽厌天庖膻。

但苦世论隘,聒耳如蜩蝉。

安得万顷池,养此横海鳣。

拼音
sòng céng yuè yàn
[ [ sòng cháo ] ] shì
zuì wēng mén xià nán wéi xián        céng chāo fāng lòu qún yán        cóng nán fāng lái wēng liǎng lián piān        wēng jīn qiáo cuì rán        jiǎ qióng shì chǔ shēng lǎo yàn        yīn jiāng kuài měi yàn tiān páo shān        dàn shì lùn ài guō ěr tiáo chán        ān wàn qǐng chí yǎng héng hǎi zhān       
送曾子固倅越得燕字注音
  • sòng
    céng
    yuè
    yàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zuì
    wēng
    mén
    xià
    nán
    wéi
    xián
    céng
    chāo
    fāng
    lòu
    qún
    yán
    cóng
    nán
    fāng
    lái
    wēng
    liǎng
    lián
    piān
    wēng
    jīn
    qiáo
    cuì
    rán
    jiǎ
    qióng
    shì
    chǔ
    shēng
    lǎo
    yàn
    yīn
    jiāng
    kuài
    měi
    yàn
    tiān
    páo
    shān
    dàn
    shì
    lùn
    ài
    guō
    ěr
    tiáo
    chán
    ān
    wàn
    qǐng
    chí
    yǎng
    héng
    hǎi
    zhān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1