苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送程德林赴真州》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写马|写人|文学|

君为县令元丰中,吏贪功利以病农。

君欲言之路无従,移书谏臣以自通,(谏臣,蹇受之也。

)元丰天子为改容。

我时匹马江西东,问之逆旅言颇同。

老人爱君如刘宠,小儿敬君如鲁恭。

尔来明目达四聪,收拾驵骏冀北空。

君为赤令有古风,政声直入明光宫。

天厩如海养群龙,并收其子岂不公,(君之子祁举制策,文学行义,为时所称。

)白沙何必烦此翁。

拼音
sòng chéng lín zhēn zhōu
[ [ sòng cháo ] ] shì
jun1 wéi xiàn lìng yuán fēng zhōng tān gōng bìng nóng        jun1 yán zhī cóng shū jiàn chén tōng jiàn chén jiǎn shòu zhī        yuán fēng tiān wéi gǎi róng        shí jiāng 西 dōng wèn zhī yán tóng        lǎo rén ài jun1 liú chǒng xiǎo ér jìng jun1 gōng        ěr lái míng cōng shōu shí zǎng jun4 běi kōng        jun1 wéi chì lìng yǒu fēng zhèng shēng zhí míng guāng gōng        tiān jiù hǎi yǎng qún lóng bìng shōu gōng jun1 zhī zhì wén xué háng wéi shí suǒ chēng        bái shā fán wēng       
送程德林赴真州注音
  • sòng
    chéng
    lín
    zhēn
    zhōu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jun1
    wéi
    xiàn
    lìng
    yuán
    fēng
    zhōng
    tān
    gōng
    bìng
    nóng
    jun1
    yán
    zhī
    cóng
    shū
    jiàn
    chén
    tōng
    jiàn
    chén
    jiǎn
    shòu
    zhī
    yuán
    fēng
    tiān
    wéi
    gǎi
    róng
    shí
    jiāng
    西
    dōng
    wèn
    zhī
    yán
    tóng
    lǎo
    rén
    ài
    jun1
    liú
    chǒng
    xiǎo
    ér
    jìng
    jun1
    gōng
    ěr
    lái
    míng
    cōng
    shōu
    shí
    zǎng
    jun4
    běi
    kōng
    jun1
    wéi
    chì
    lìng
    yǒu
    fēng
    zhèng
    shēng
    zhí
    míng
    guāng
    gōng
    tiān
    jiù
    hǎi
    yǎng
    qún
    lóng
    bìng
    shōu
    gōng
    jun1
    zhī
    zhì
    wén
    xué
    háng
    wéi
    shí
    suǒ
    chēng
    bái
    shā
    fán
    wēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1