苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送程建用》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写景|写花|写水|写马|

先生本舌耕,文字浩千顷。

空仓付公子,坐待发苕颖。

十年困新说,儿女争捕影。

凿垣种蒿蓬,嘉谷谁复省。

空余南陔意,太息北堂冷。

织屦随方进,采薪教韦逞。

辛勤守一经,菽水贤五鼎。

今年闻起废,鲁史复光景。

公子亦改官,三就繁马颈。

归来一笑粲,素发飒垂领。

会看金花诏,汤沐奉朝请。

天公不吾欺,寿与龟鹤永。

拼音
sòng chéng jiàn yòng
[ [ sòng cháo ] ] shì
xiān shēng běn shé gēng wén hào qiān qǐng        kōng cāng gōng zuò dài tiáo yǐng        shí nián kùn xīn shuō ér zhēng yǐng        záo yuán zhǒng hāo péng jiā shuí shěng        kōng nán gāi tài běi táng lěng        zhī suí fāng jìn cǎi xīn jiāo wéi chěng        xīn qín shǒu jīng shū shuǐ xián dǐng        jīn nián wén fèi shǐ guāng jǐng        gōng gǎi guān sān jiù fán jǐng        guī lái xiào càn chuí lǐng        huì kàn jīn huā zhào tāng fèng cháo qǐng        tiān gōng shòu 寿 guī yǒng       
送程建用注音
  • sòng
    chéng
    jiàn
    yòng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • xiān
    shēng
    běn
    shé
    gēng
    wén
    hào
    qiān
    qǐng
    kōng
    cāng
    gōng
    zuò
    dài
    tiáo
    yǐng
    shí
    nián
    kùn
    xīn
    shuō
    ér
    zhēng
    yǐng
    záo
    yuán
    zhǒng
    hāo
    péng
    jiā
    shuí
    shěng
    kōng
    nán
    gāi
    tài
    běi
    táng
    lěng
    zhī
    suí
    fāng
    jìn
    cǎi
    xīn
    jiāo
    wéi
    chěng
    xīn
    qín
    shǒu
    jīng
    shū
    shuǐ
    xián
    dǐng
    jīn
    nián
    wén
    fèi
    shǐ
    guāng
    jǐng
    gōng
    gǎi
    guān
    sān
    jiù
    fán
    jǐng
    guī
    lái
    xiào
    càn
    chuí
    lǐng
    huì
    kàn
    jīn
    huā
    zhào
    tāng
    fèng
    cháo
    qǐng
    tiān
    gōng
    shòu
    寿
    guī
    yǒng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1