苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送戴蒙赴成都玉局观将老焉》
分享数:8
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写花|写水|写人|写梅|写桥|写酒|

拾遗被酒行歌处,野梅官柳西郊路。

闻道华阳版籍中,至今尚有城南杜。

我欲归寻万里桥,水花风叶暮萧萧。

芋魁径尺谁能尽,桤木三年已足烧。

百岁风狂定何有,羡君今作峨眉叟。

纵未家生执戟郎,也应世出埋轮守。

莫欺老病未归身,玉局他年第几人。

会待子猷清兴发,还须雪夜去寻君。

拼音
sòng dài méng chéng dōu guān jiāng lǎo yān
[ [ sòng cháo ] ] shì
shí bèi jiǔ háng chù méi guān liǔ 西 jiāo        wén dào huá yáng bǎn zhōng zhì jīn shàng yǒu chéng nán        guī xún wàn qiáo shuǐ huā fēng xiāo xiāo        kuí jìng chǐ shuí néng jìn sān nián shāo        bǎi suì fēng kuáng dìng yǒu xiàn jun1 jīn zuò é méi sǒu        zòng wèi jiā shēng zhí láng yīng shì chū mái lún shǒu        lǎo bìng wèi guī shēn nián rén        huì dài yóu qīng xìng hái xuě xún jun1       
送戴蒙赴成都玉局观将老焉注音
  • sòng
    dài
    méng
    chéng
    dōu
    guān
    jiāng
    lǎo
    yān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shí
    bèi
    jiǔ
    háng
    chù
    méi
    guān
    liǔ
    西
    jiāo
    wén
    dào
    huá
    yáng
    bǎn
    zhōng
    zhì
    jīn
    shàng
    yǒu
    chéng
    nán
    guī
    xún
    wàn
    qiáo
    shuǐ
    huā
    fēng
    xiāo
    xiāo
    kuí
    jìng
    chǐ
    shuí
    néng
    jìn
    sān
    nián
    shāo
    bǎi
    suì
    fēng
    kuáng
    dìng
    yǒu
    xiàn
    jun1
    jīn
    zuò
    é
    méi
    sǒu
    zòng
    wèi
    jiā
    shēng
    zhí
    láng
    yīng
    shì
    chū
    mái
    lún
    shǒu
    lǎo
    bìng
    wèi
    guī
    shēn
    nián
    rén
    huì
    dài
    yóu
    qīng
    xìng
    hái
    xuě
    xún
    jun1

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1