苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送孔郎中赴陕郊》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写花|写山|写水|写草|写云|写酒|

惊风击面黄沙走,西出崤函脱尘垢。

使君来自古徐州,声振河潼殷关右。

十里长亭闻鼓角,一川秀色明花柳。

北临飞槛卷黄流,南望青山如岘首。

东风吹开锦绣谷,渌水翻动蒲萄酒。

讼庭生草数开樽,过客如云牢闭口。

拼音
sòng kǒng láng zhōng shǎn jiāo
[ [ sòng cháo ] ] shì
jīng fēng miàn huáng shā zǒu 西 chū xiáo hán tuō chén gòu        shǐ 使 jun1 lái zhōu shēng zhèn tóng yīn guān yòu        shí zhǎng tíng wén jiǎo chuān xiù míng huā liǔ        běi lín fēi kǎn juàn huáng liú nán wàng qīng shān xiàn shǒu        dōng fēng chuī kāi jǐn xiù shuǐ fān dòng táo jiǔ        sòng tíng shēng cǎo shù kāi zūn guò yún láo kǒu       
送孔郎中赴陕郊注音
  • sòng
    kǒng
    láng
    zhōng
    shǎn
    jiāo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jīng
    fēng
    miàn
    huáng
    shā
    zǒu
    西
    chū
    xiáo
    hán
    tuō
    chén
    gòu
    shǐ
    使
    jun1
    lái
    zhōu
    shēng
    zhèn
    tóng
    yīn
    guān
    yòu
    shí
    zhǎng
    tíng
    wén
    jiǎo
    chuān
    xiù
    míng
    huā
    liǔ
    běi
    lín
    fēi
    kǎn
    juàn
    huáng
    liú
    nán
    wàng
    qīng
    shān
    xiàn
    shǒu
    dōng
    fēng
    chuī
    kāi
    jǐn
    xiù
    shuǐ
    fān
    dòng
    táo
    jiǔ
    sòng
    tíng
    shēng
    cǎo
    shù
    kāi
    zūn
    guò
    yún
    láo
    kǒu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1