杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《送率府程录还乡》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写风|写人|写云|写鱼|写酒|

鄙夫行衰谢,抱病昏妄集。

常时往还人,记一不识十。

程侯晚相遇,与语才杰立。

熏然耳目开,颇觉聪明入。

千载得鲍叔,末契有所及。

意钟老柏青,义动修蛇蛰。

若人可数见,慰我垂白泣。

告别无淹晷,百忧复相袭。

内愧突不黔,庶羞以赒给。

素丝挈长鱼,碧酒随玉粒。

途穷见交态,世梗悲路涩。

东风吹春冰,泱莽后土湿。

念君惜羽翮,既饱更思戢。

莫作翻云鹘,闻呼向禽急。

拼音
sòng chéng hái xiāng
[ [ táng cháo ] ]
háng shuāi xiè bào bìng hūn wàng        cháng shí wǎng hái rén shí shí        chéng hóu wǎn xiàng cái jié        xūn rán ěr kāi jiào cōng míng        qiān zǎi bào shū yǒu suǒ        zhōng lǎo bǎi qīng dòng xiū shé zhé        ruò rén shù jiàn wèi chuí bái        gào bié yān guǐ bǎi yōu xiàng        nèi kuì qián shù xiū zhōu gěi        qiè zhǎng jiǔ suí        qióng jiàn jiāo tài shì gěng bēi        dōng fēng chuī chūn bīng yāng mǎng hòu shī 湿        niàn jun1 bǎo gèng        zuò fān yún wén xiàng qín       
送率府程录还乡注音
  • sòng
    chéng
    hái
    xiāng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • háng
    shuāi
    xiè
    bào
    bìng
    hūn
    wàng
    cháng
    shí
    wǎng
    hái
    rén
    shí
    shí
    chéng
    hóu
    wǎn
    xiàng
    cái
    jié
    xūn
    rán
    ěr
    kāi
    jiào
    cōng
    míng
    qiān
    zǎi
    bào
    shū
    yǒu
    suǒ
    zhōng
    lǎo
    bǎi
    qīng
    dòng
    xiū
    shé
    zhé
    ruò
    rén
    shù
    jiàn
    wèi
    chuí
    bái
    gào
    bié
    yān
    guǐ
    bǎi
    yōu
    xiàng
    nèi
    kuì
    qián
    shù
    xiū
    zhōu
    gěi
    qiè
    zhǎng
    jiǔ
    suí
    qióng
    jiàn
    jiāo
    tài
    shì
    gěng
    bēi
    dōng
    fēng
    chuī
    chūn
    bīng
    yāng
    mǎng
    hòu
    shī
    湿
    niàn
    jun1
    bǎo
    gèng
    zuò
    fān
    yún
    wén
    xiàng
    qín

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1