táng
唐
dào
道
rén
人
yán
言
tiān
天
mù
目
shān
山
shàng
上
fǔ
俯
shì
视
léi
雷
yǔ
雨
měi
每
dà
大
léi
雷
diàn
电
dàn
但
wén
闻
yún
云
zhōng
中
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
sū
苏
shì
轼
yǐ
已
wài
外
fú
浮
míng
名
gèng
更
wài
外
shēn
身
,
,
qū
区
qū
区
léi
雷
diàn
电
ruò
若
wéi
为
shén
神
。
。
shān
山
tóu
头
zhī
只
zuò
作
yīng
婴
ér
儿
kàn
看
,
,
wú
无
xiàn
限
rén
人
jiān
间
shī
失
zhù
箸
rén
人
。
。