苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《题过所画枯木竹石三首》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山|

老可能为竹写真,小坡今与石传神。

山僧自觉菩提长,心境都将付卧轮。

散木支离得自全,交柯蚴蟉欲相缠。

不须更说能鸣雁,要以空中得尽年。

倦看涩勒暗蛮村,乱棘孤藤束瘴根。

惟有长身六君子,依依犹得似淇园。

拼音
guò suǒ huà zhú shí sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
lǎo néng wéi zhú xiě zhēn xiǎo jīn shí chuán shén        shān sēng jiào zhǎng xīn jìng dōu jiāng lún        sàn zhī quán jiāo yòu liào xiàng chán        gèng shuō néng míng yàn yào kōng zhōng jìn nián        juàn kàn àn mán cūn luàn téng shù zhàng gēn        wéi yǒu zhǎng shēn liù jun1 yóu yuán       
题过所画枯木竹石三首注音
  • guò
    suǒ
    huà
    zhú
    shí
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • lǎo
    néng
    wéi
    zhú
    xiě
    zhēn
    xiǎo
    jīn
    shí
    chuán
    shén
    shān
    sēng
    jiào
    zhǎng
    xīn
    jìng
    dōu
    jiāng
    lún
    sàn
    zhī
    quán
    jiāo
    yòu
    liào
    xiàng
    chán
    gèng
    shuō
    néng
    míng
    yàn
    yào
    kōng
    zhōng
    jìn
    nián
    juàn
    kàn
    àn
    mán
    cūn
    luàn
    téng
    shù
    zhàng
    gēn
    wéi
    yǒu
    zhǎng
    shēn
    liù
    jun1
    yóu
    yuán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1