[唐](约公元七六六年前后在世)字仲师,吴兴人。生卒年均不详,约唐代宗大历初年前后在世。天宝间,避地至江西,与符载、李群、李渤(全唐诗作符载、崔群、宋济。此从唐才子传)等同隐庐山,结草堂于五老峰下,号“山中四友”。日以琴酒相娱。衡工吟咏,尝吟罢自赏其作,抵掌大笑,长谣曰:“一一鹤声飞上天”。盖自谓其声韵响彻如此。有人盗其文登第,衡因诣阙,亦登第,见其人,盛怒曰:“一一鹤声飞上天,在否?其人答曰:“此句知兄最惜,不敢偷”。衡乃笑曰:“若是,犹可恕也
《哭李象》
分享数: 66
朝代:唐朝 | 作者:杨衡 | 类型:写花|写人|寂寞|写草|

白鸡黄犬不将去,寂寞空馀葬时路。

草死花开年复年, 后人知是何人墓。

忆君思君独不眠,夜寒月照青枫树。

拼音
xiàng
[ [ táng cháo ] ] yáng héng
bái huáng quǎn jiāng , , kōng zàng shí       
cǎo huā kāi nián nián , ,        hòu rén zhī shì rén       
jun1 jun1 mián , , hán yuè zhào qīng fēng shù
哭李象注音
  • xiàng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    héng
  • bái
    huáng
    quǎn
    jiāng
    ,
    ,
    kōng
    zàng
    shí
  • cǎo
    huā
    kāi
    nián
    nián
    ,
    ,
     
    hòu
    rén
    zhī
    shì
    rén
  • jun1
    jun1
    mián
    ,
    ,
    hán
    yuè
    zhào
    qīng
    fēng
    shù
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们