孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
《途次(一作落日)望乡》
分享数:8
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写雪|写山|写鸟|乡思|写云|

客行愁落日,乡思重相催。

况在他山外,天寒夕鸟来。

雪深迷郢路,云暗失阳台。

可叹凄惶子,高歌谁为媒。

拼音
( ( zuò luò ) ) wàng xiāng
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
háng chóu luò xiāng zhòng xiàng cuī        kuàng zài shān wài tiān hán niǎo lái        xuě shēn yǐng yún àn shī yáng tái        tàn huáng gāo shuí wéi méi       
途次(一作落日)望乡注音
  • (
    (
    zuò
    luò
    )
    )
    wàng
    xiāng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • háng
    chóu
    luò
    xiāng
    zhòng
    xiàng
    cuī
    kuàng
    zài
    shān
    wài
    tiān
    hán
    niǎo
    lái
    xuě
    shēn
    yǐng
    yún
    àn
    shī
    yáng
    tái
    tàn
    huáng
    gāo
    shuí
    wéi
    méi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1