杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
《相和歌辞·前苦寒行二首》
分享数:6
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写雪|写风|写山|写马|写人|

汉时长安雪一丈,牛马毛寒缩如猬。

楚江巫峡冰入怀,虎豹哀号又堪记。

秦城老翁荆扬客,惯习炎蒸岁絺绤。

玄冥祝融气或交,手持白羽未敢释。

去年白帝雪在山,今年白帝雪在地。

冻埋蛟龙南浦缩,寒刮肌肤北风利。

楚人四时皆麻衣,楚天万里无晶辉。

三足之乌足恐断,羲和送将何所归。

拼音
xiàng · · qián hán háng èr shǒu
[ [ táng cháo ] ]
hàn shí zhǎng ān xuě zhàng niú máo hán suō wèi        chǔ jiāng xiá bīng huái 怀 bào āi hào yòu kān        qín chéng lǎo wēng jīng yáng guàn yán zhēng suì zhǐ        xuán míng zhù róng huò jiāo shǒu chí bái wèi gǎn shì        nián bái xuě zài shān jīn nián bái xuě zài        dòng mái jiāo lóng nán suō hán guā běi fēng        chǔ rén shí jiē chǔ tiān wàn jīng huī        sān zhī kǒng duàn sòng jiāng suǒ guī       
相和歌辞·前苦寒行二首注音
  • xiàng
    ·
    ·
    qián
    hán
    háng
    èr
    shǒu
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • hàn
    shí
    zhǎng
    ān
    xuě
    zhàng
    niú
    máo
    hán
    suō
    wèi
    chǔ
    jiāng
    xiá
    bīng
    huái
    怀
    bào
    āi
    hào
    yòu
    kān
    qín
    chéng
    lǎo
    wēng
    jīng
    yáng
    guàn
    yán
    zhēng
    suì
    zhǐ
    xuán
    míng
    zhù
    róng
    huò
    jiāo
    shǒu
    chí
    bái
    wèi
    gǎn
    shì
    nián
    bái
    xuě
    zài
    shān
    jīn
    nián
    bái
    xuě
    zài
    dòng
    mái
    jiāo
    lóng
    nán
    suō
    hán
    guā
    běi
    fēng
    chǔ
    rén
    shí
    jiē
    chǔ
    tiān
    wàn
    jīng
    huī
    sān
    zhī
    kǒng
    duàn
    sòng
    jiāng
    suǒ
    guī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1