刘言史(约公元742年至813年间),唐代诗人。藏书家,赵州邯郸人。约公元742年至813年间,约自唐玄宗天宝元年至宪宗元和八年间在世。少尚气节,不举进士。与李贺同时,工诗,美丽恢赡,自贺外世莫能比。亦与孟郊友善。初客镇襄,尝造节度使王武俊。武俊好词艺,特加敬异。尝从武俊猎,有双鸭起蒲稗间,一矢联之,遂于马上草射鸭歌以献。武俊表请封官,诏授枣强令,辞疾不授。人因称为刘枣强。李夷简节度汉南,与言史少同游习,因以襄阳髹器千具赂武俊,请言史为幕宾。由是日与讌谈,歌诗唱答。卒后,葬于襄阳。孟郊作歌哭之。言史著有歌诗六卷,《新唐书艺文志》传于世。曾旅游金陵、潇湘、岭南等地。王武俊任成德军节度使时,颇好文学,为之请官,...

刘言史其它作品精选

zuopinjingxuan

《放萤怨》
分享数: 85
朝代:唐朝 | 作者:刘言史 | 类型:寂寞|写云|

放萤去,不须留,聚时年少今白头。

架中科斗万馀卷, 一字千回重照见。

青云杳渺不可亲,开囊欲放增馀怨。

且逍遥,还酩酊,仲舒漫不窥园井。

那将寂寞老病身, 更就微虫借光影。

欲放时,泪沾裳。

冲篱落,千点光。

拼音
fàng yíng yuàn
[ [ táng cháo ] ] liú yán shǐ
fàng yíng , , liú , , shí nián shǎo jīn bái tóu       
jià zhōng dòu wàn juàn , ,        qiān huí zhòng zhào jiàn       
qīng yún yǎo miǎo qīn , , kāi náng fàng zēng yuàn       
qiě xiāo yáo , , hái mǐng dǐng , , zhòng shū màn kuī yuán jǐng       
jiāng lǎo bìng shēn , ,        gèng jiù wēi chóng jiè guāng yǐng       
fàng shí , , lèi zhān shang       
chōng luò , , qiān diǎn guāng
放萤怨注音
  • fàng
    yíng
    yuàn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yán
    shǐ
  • fàng
    yíng
    ,
    ,
    liú
    ,
    ,
    shí
    nián
    shǎo
    jīn
    bái
    tóu
  • jià
    zhōng
    dòu
    wàn
    juàn
    ,
    ,
     
    qiān
    huí
    zhòng
    zhào
    jiàn
  • qīng
    yún
    yǎo
    miǎo
    qīn
    ,
    ,
    kāi
    náng
    fàng
    zēng
    yuàn
  • qiě
    xiāo
    yáo
    ,
    ,
    hái
    mǐng
    dǐng
    ,
    ,
    zhòng
    shū
    màn
    kuī
    yuán
    jǐng
  • jiāng
    lǎo
    bìng
    shēn
    ,
    ,
     
    gèng
    jiù
    wēi
    chóng
    jiè
    guāng
    yǐng
  • fàng
    shí
    ,
    ,
    lèi
    zhān
    shang
  • chōng
    luò
    ,
    ,
    qiān
    diǎn
    guāng
例句
~的人,有着不可告人的目的。
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们