杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《虎牙行(虎牙在荆门之北,江水峻急)》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写雪|写风|写山|写鬼|写云|杜鹃|洞庭|

秋风欻吸吹南国,天地惨惨无颜色。

洞庭扬波江汉回,虎牙铜柱皆倾侧。

巫峡阴岑朔漠气,峰峦窈窕谿谷黑。

杜鹃不来猿狖寒,山鬼幽忧雪霜逼。

楚老长嗟忆炎瘴,三尺角弓两斛力。

壁立石城横塞起,金错旌竿满云直。

渔阳突骑猎青丘,犬戎锁甲闻丹极。

八荒十年防盗贼,征戍诛求寡妻哭,远客中宵泪沾臆。

拼音
háng zài jīng mén zhī běi jiāng shuǐ jun4
[ [ táng cháo ] ]
qiū fēng chuī nán guó tiān cǎn cǎn yán        dòng tíng yáng jiāng hàn huí tóng zhù jiē qīng        xiá yīn cén shuò fēng luán yǎo tiǎo 谿 hēi        juān lái yuán yòu hán shān guǐ yōu yōu xuě shuāng        chǔ lǎo zhǎng jiē yán zhàng sān chǐ jiǎo gōng liǎng        shí chéng héng sāi jīn cuò jīng gān 竿 mǎn yún zhí        yáng liè qīng qiū quǎn róng suǒ jiǎ wén dān        huāng shí nián fáng dào zéi zhēng shù zhū qiú guǎ yuǎn zhōng xiāo lèi zhān       
虎牙行(虎牙在荆门之北,江水峻急)注音
  • háng
    zài
    jīng
    mén
    zhī
    běi
    jiāng
    shuǐ
    jun4
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • qiū
    fēng
    chuī
    nán
    guó
    tiān
    cǎn
    cǎn
    yán
    dòng
    tíng
    yáng
    jiāng
    hàn
    huí
    tóng
    zhù
    jiē
    qīng
    xiá
    yīn
    cén
    shuò
    fēng
    luán
    yǎo
    tiǎo
    谿
    hēi
    juān
    lái
    yuán
    yòu
    hán
    shān
    guǐ
    yōu
    yōu
    xuě
    shuāng
    chǔ
    lǎo
    zhǎng
    jiē
    yán
    zhàng
    sān
    chǐ
    jiǎo
    gōng
    liǎng
    shí
    chéng
    héng
    sāi
    jīn
    cuò
    jīng
    gān
    竿
    mǎn
    yún
    zhí
    yáng
    liè
    qīng
    qiū
    quǎn
    róng
    suǒ
    jiǎ
    wén
    dān
    huāng
    shí
    nián
    fáng
    dào
    zéi
    zhēng
    shù
    zhū
    qiú
    guǎ
    yuǎn
    zhōng
    xiāo
    lèi
    zhān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1