苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《介亭饯杨杰次公》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写风|写花|写山|写湖|桃花|西湖|写云|

篮舆西出登山门,嘉与我友寻仙村。

丹青明灭风篁岭,环佩空响桃花源。

前朝欲上已蜡屐,黑云白雨如倾盆。

今晨积雾卷千里,岂畏触热生病根。

在家头陀无为子,久与青山为弟昆。

孤峰尽处亦何有,西湖镜天江抹坤。

临高挥手谢好住,清风万壑传其言。

风回响答君听取,我亦到处随君轩。

拼音
jiè tíng jiàn yáng jié gōng
[ [ sòng cháo ] ] shì
lán 西 chū dēng shān mén jiā yǒu xún xiān cūn        dān qīng míng miè fēng huáng lǐng huán pèi kōng xiǎng táo huā yuán        qián cháo shàng hēi yún bái qīng pén        jīn chén juàn qiān wèi chù shēng bìng gēn        zài jiā tóu tuó wéi jiǔ qīng shān wéi kūn        fēng jìn chù yǒu 西 jìng tiān jiāng kūn        lín gāo huī shǒu xiè hǎo zhù qīng fēng wàn chuán yán        fēng huí xiǎng jun1 tīng dào chù suí jun1 xuān       
介亭饯杨杰次公注音
  • jiè
    tíng
    jiàn
    yáng
    jié
    gōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • lán
    西
    chū
    dēng
    shān
    mén
    jiā
    yǒu
    xún
    xiān
    cūn
    dān
    qīng
    míng
    miè
    fēng
    huáng
    lǐng
    huán
    pèi
    kōng
    xiǎng
    táo
    huā
    yuán
    qián
    cháo
    shàng
    hēi
    yún
    bái
    qīng
    pén
    jīn
    chén
    juàn
    qiān
    wèi
    chù
    shēng
    bìng
    gēn
    zài
    jiā
    tóu
    tuó
    wéi
    jiǔ
    qīng
    shān
    wéi
    kūn
    fēng
    jìn
    chù
    yǒu
    西
    jìng
    tiān
    jiāng
    kūn
    lín
    gāo
    huī
    shǒu
    xiè
    hǎo
    zhù
    qīng
    fēng
    wàn
    chuán
    yán
    fēng
    huí
    xiǎng
    jun1
    tīng
    dào
    chù
    suí
    jun1
    xuān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1