苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《景纯复以二篇一言其亡兄与伯父同年之契一言》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写花|写山|感时|怀旧|悲凉|

灵寿扶来似孔光,感时怀旧一悲凉。

蟾枝不独同攀桂,鸡舌还应共赐香。

(亦同为郎。

)等是浮休无得丧,粗分忧乐有闲忙。

年来世事如波浪,郁郁谁知柏在冈。

屡把铅刀齿步光,更遭华衮照厖凉。

苏门山上莫长啸,薝葡林中无别香。

烛烬已残中夜刻,槐花还似昔年忙。

背城借一吾何敢,慎莫樽前替戾冈。

拼音
jǐng chún èr piān yán wáng xiōng tóng nián zhī yán
[ [ sòng cháo ] ] shì
líng shòu 寿 lái kǒng guāng gǎn shí huái 怀 jiù bēi liáng        chán zhī tóng pān guì shé hái yīng gòng xiāng        tóng wéi láng        děng shì xiū sàng fèn yōu yǒu xián máng        nián lái shì shì làng shuí zhī bǎi zài gāng        qiān dāo chǐ 齿 guāng gèng zāo huá gǔn zhào máng liáng        mén shān shàng zhǎng xiào zhān lín zhōng bié xiāng        zhú jìn cán zhōng huái huā hái nián máng        bèi chéng jiè gǎn shèn zūn qián gāng       
景纯复以二篇一言其亡兄与伯父同年之契一言注音
  • jǐng
    chún
    èr
    piān
    yán
    wáng
    xiōng
    tóng
    nián
    zhī
    yán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • líng
    shòu
    寿
    lái
    kǒng
    guāng
    gǎn
    shí
    huái
    怀
    jiù
    bēi
    liáng
    chán
    zhī
    tóng
    pān
    guì
    shé
    hái
    yīng
    gòng
    xiāng
    tóng
    wéi
    láng
    děng
    shì
    xiū
    sàng
    fèn
    yōu
    yǒu
    xián
    máng
    nián
    lái
    shì
    shì
    làng
    shuí
    zhī
    bǎi
    zài
    gāng
    qiān
    dāo
    chǐ
    齿
    guāng
    gèng
    zāo
    huá
    gǔn
    zhào
    máng
    liáng
    mén
    shān
    shàng
    zhǎng
    xiào
    zhān
    lín
    zhōng
    bié
    xiāng
    zhú
    jìn
    cán
    zhōng
    huái
    huā
    hái
    nián
    máng
    bèi
    chéng
    jiè
    gǎn
    shèn
    zūn
    qián
    gāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1