苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《蜡梅一首赠赵景贶(〔一题:次履常蜡梅韵。》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写花|梅花|写山|写人|写湖|西湖|写梅|寻花|

天工点酥作梅花,此有蜡梅禅老家。

蜜蜂采花作黄蜡,取蜡为花亦其物。

天工变化谁得知,我亦儿嬉作小诗。

君不见万松岭上黄千叶,玉蕊檀心两奇绝。

醉中不觉度千山,夜闻梅香失醉眠。

归来却梦寻花去,梦里花仙觅奇句。

此间风物属诗人,我老不饮当付君。

君行适吴我适越,笑指西湖作衣钵。

拼音
méi shǒu zèng zhào jǐng kuàng cháng méi yùn
[ [ sòng cháo ] ] shì
tiān gōng diǎn zuò méi huā yǒu méi chán lǎo jiā        fēng cǎi huā zuò huáng wéi huā        tiān gōng biàn huà shuí zhī ér zuò xiǎo shī        jun1 jiàn wàn sōng lǐng shàng huáng qiān ruǐ tán xīn liǎng jué        zuì zhōng jiào qiān shān wén méi xiāng shī zuì mián        guī lái què mèng xún huā mèng huā xiān        jiān fēng shǔ shī rén lǎo yǐn dāng jun1        jun1 háng shì shì yuè xiào zhǐ 西 zuò       
蜡梅一首赠赵景贶(〔一题:次履常蜡梅韵。注音
  • méi
    shǒu
    zèng
    zhào
    jǐng
    kuàng
    cháng
    méi
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • tiān
    gōng
    diǎn
    zuò
    méi
    huā
    yǒu
    méi
    chán
    lǎo
    jiā
    fēng
    cǎi
    huā
    zuò
    huáng
    wéi
    huā
    tiān
    gōng
    biàn
    huà
    shuí
    zhī
    ér
    zuò
    xiǎo
    shī
    jun1
    jiàn
    wàn
    sōng
    lǐng
    shàng
    huáng
    qiān
    ruǐ
    tán
    xīn
    liǎng
    jué
    zuì
    zhōng
    jiào
    qiān
    shān
    wén
    méi
    xiāng
    shī
    zuì
    mián
    guī
    lái
    què
    mèng
    xún
    huā
    mèng
    huā
    xiān
    jiān
    fēng
    shǔ
    shī
    rén
    lǎo
    yǐn
    dāng
    jun1
    jun1
    háng
    shì
    shì
    yuè
    xiào
    zhǐ
    西
    zuò

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1