苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《留题石经院三首》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山|

葱蒨门前路,行穿翠密中。

却来堂上看,岩谷意无穷。

夭矫庭中桧,枯枝鹊踏消。

瘦皮缠鹤骨,高顶转龙腰。

窈窕山头井,潜通伏涧清。

欲知深几许,听放辘轳声。

拼音
liú shí jīng yuàn sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
cōng qiàn mén qián háng chuān 穿 cuì zhōng        què lái táng shàng kàn yán qióng        yāo jiǎo tíng zhōng guì zhī què xiāo        shòu chán gāo dǐng zhuǎn lóng yāo        yǎo tiǎo shān tóu jǐng qián tōng jiàn qīng        zhī shēn tīng fàng shēng       
留题石经院三首注音
  • liú
    shí
    jīng
    yuàn
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • cōng
    qiàn
    mén
    qián
    háng
    chuān
    穿
    cuì
    zhōng
    què
    lái
    táng
    shàng
    kàn
    yán
    qióng
    yāo
    jiǎo
    tíng
    zhōng
    guì
    zhī
    què
    xiāo
    shòu
    chán
    gāo
    dǐng
    zhuǎn
    lóng
    yāo
    yǎo
    tiǎo
    shān
    tóu
    jǐng
    qián
    tōng
    jiàn
    qīng
    zhī
    shēn
    tīng
    fàng
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1