苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《密州宋国博以诗见纪在郡杂咏次韵答之》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山|写人|

吾观二宋文,字字照缣素。

渊源皆有考,奇险或难句。

后来邈无继,嗣子其殆庶。

胡为尚流落,用舍真有数。

当时苟悦可,慎勿笑杕杜。

aa10窗谁赴救,袖手良优裕。

山城辱吾继,缺短烦遮护。

昔年谬陈诗,无人聊瓦注。

于今赓绝唱,外重中已惧。

何当附家集,击壤追咸aa18。

拼音
zhōu sòng guó shī jiàn zài jun4 yǒng yùn zhī
[ [ sòng cháo ] ] shì
guān èr sòng wén zhào jiān        yuān yuán jiē yǒu kǎo xiǎn huò nán        hòu lái miǎo dài shù        wéi shàng liú luò yòng shě zhēn yǒu shù        dāng shí gǒu yuè shèn xiào        a a a a 1 1 0 0 chuāng shuí jiù xiù shǒu liáng yōu        shān chéng quē duǎn fán zhē        nián miù chén shī rén liáo zhù        jīn gēng jué chàng wài zhòng zhōng        dāng jiā rǎng zhuī xián a a a a 1 1 8 8       
密州宋国博以诗见纪在郡杂咏次韵答之注音
  • zhōu
    sòng
    guó
    shī
    jiàn
    zài
    jun4
    yǒng
    yùn
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • guān
    èr
    sòng
    wén
    zhào
    jiān
    yuān
    yuán
    jiē
    yǒu
    kǎo
    xiǎn
    huò
    nán
    hòu
    lái
    miǎo
    dài
    shù
    wéi
    shàng
    liú
    luò
    yòng
    shě
    zhēn
    yǒu
    shù
    dāng
    shí
    gǒu
    yuè
    shèn
    xiào
    a
    a
    a
    a
    1
    1
    0
    0
    chuāng
    shuí
    jiù
    xiù
    shǒu
    liáng
    yōu
    shān
    chéng
    quē
    duǎn
    fán
    zhē
    nián
    miù
    chén
    shī
    rén
    liáo
    zhù
    jīn
    gēng
    jué
    chàng
    wài
    zhòng
    zhōng
    dāng
    jiā
    rǎng
    zhuī
    xián
    a
    a
    a
    a
    1
    1
    8
    8

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1