苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

苏轼其它作品精选

zuopinjingxuan

《明日,南禅和诗不到,故重赋数珠篇以督之,》
分享数:10
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山|

朝来取饭化,乃是维摩遣。

全锋虽未露,半藏已曾转。

说有陋裴頠,谈无笑王衍。

看经聊尔耳,遮眼初不卷。

三吒故自醒,一吷何由喘。

请归视故椟,静夜珠当反。

安居三十年,古衲磨山茧。

持珠尚默坐,岂是功用浅。

拼音
míng nán chán shī dào zhòng shù zhū piān zhī
[ [ sòng cháo ] ] shì
cháo lái fàn huà nǎi shì wéi qiǎn        quán fēng suī wèi bàn cáng céng zhuǎn        shuō yǒu lòu péi wěi tán xiào wáng yǎn        kàn jīng liáo ěr ěr zhē yǎn chū juàn        sān zhà xǐng jué yóu chuǎn        qǐng guī shì jìng zhū dāng fǎn        ān sān shí nián shān jiǎn        chí zhū shàng zuò shì gōng yòng qiǎn       
明日,南禅和诗不到,故重赋数珠篇以督之,注音
  • míng
    nán
    chán
    shī
    dào
    zhòng
    shù
    zhū
    piān
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • cháo
    lái
    fàn
    huà
    nǎi
    shì
    wéi
    qiǎn
    quán
    fēng
    suī
    wèi
    bàn
    cáng
    céng
    zhuǎn
    shuō
    yǒu
    lòu
    péi
    wěi
    tán
    xiào
    wáng
    yǎn
    kàn
    jīng
    liáo
    ěr
    ěr
    zhē
    yǎn
    chū
    juàn
    sān
    zhà
    xǐng
    jué
    yóu
    chuǎn
    qǐng
    guī
    shì
    jìng
    zhū
    dāng
    fǎn
    ān
    sān
    shí
    nián
    shān
    jiǎn
    chí
    zhū
    shàng
    zuò
    shì
    gōng
    yòng
    qiǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1