李德裕(787—849),字文饶,唐代赵郡赞皇(今河北赞皇县)人,与其父李吉甫均为晚唐名相。唐文宗时,受李宗闵、牛僧儒等牛党势力倾轧,由翰林学士出为浙西观察使。太和七年,入相,复遭奸臣郑注、李训等人排斥,左迁。唐武宗即位后,李德裕再度入相,执政期间外平回鹘、内定昭义、裁汰冗官、协助武宗灭佛,功绩显赫。会昌四年八月,进封太尉、赵国公。唐武宗与李德裕之间的君臣相知成为晚唐之绝唱。后唐宣宗即位,李德裕由于位高权重,五贬为崖州司户。李德裕两度为相,太和年间为相1年8个月,会昌年间为相5年7个月,两次为相7年3个月。
《寄茅山孙炼师》
分享数: 67
朝代:唐朝 | 作者:李德裕 | 类型:写风|写花|写山|写水|写人|

何地最翛然,华阳第八天。

松风清有露,萝月净无烟。

乍警瑶坛鹤,时嘶玉树蝉。

欲驰千里恋,惟有凤门泉。

石上谿荪发紫茸,碧山幽蔼水溶溶。

菖花定是无人见,春日惟应羽客逢。

独寻兰渚玩迟晖,闲倚松窗望翠微。

遥想春山明月曙,玉坛清磬步虚归。

拼音
máo shān sūn liàn shī
[ [ táng cháo ] ]
zuì xiāo rán , , huá yáng tiān       
sōng fēng qīng yǒu , , luó yuè jìng yān       
zhà jǐng yáo tán , , shí shù chán       
chí qiān liàn , , wéi yǒu fèng mén quán       
shí shàng 谿 sūn róng , , shān yōu ǎi shuǐ róng róng       
chāng huā dìng shì rén jiàn , , chūn wéi yīng féng       
xún lán zhǔ wán chí huī , , xián sōng chuāng wàng cuì wēi       
yáo xiǎng chūn shān míng yuè shǔ , , tán qīng qìng guī
寄茅山孙炼师注音
  • máo
    shān
    sūn
    liàn
    shī
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • zuì
    xiāo
    rán
    ,
    ,
    huá
    yáng
    tiān
  • sōng
    fēng
    qīng
    yǒu
    ,
    ,
    luó
    yuè
    jìng
    yān
  • zhà
    jǐng
    yáo
    tán
    ,
    ,
    shí
    shù
    chán
  • chí
    qiān
    liàn
    ,
    ,
    wéi
    yǒu
    fèng
    mén
    quán
  • shí
    shàng
    谿
    sūn
    róng
    ,
    ,
    shān
    yōu
    ǎi
    shuǐ
    róng
    róng
  • chāng
    huā
    dìng
    shì
    rén
    jiàn
    ,
    ,
    chūn
    wéi
    yīng
    féng
  • xún
    lán
    zhǔ
    wán
    chí
    huī
    ,
    ,
    xián
    sōng
    chuāng
    wàng
    cuì
    wēi
  • yáo
    xiǎng
    chūn
    shān
    míng
    yuè
    shǔ
    ,
    ,
    tán
    qīng
    qìng
    guī
例句
有当时一个遗民,于~之中,逃出性命,做了一本《扬州十日记》,叙述杀戮之惨。(清·陈天华《狮子吼》第二回)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们