新秋百虑净,独夜九愁深
朝代:唐朝 | 作者:未知 | 出自:《秋夜独坐》
点击数:
原文

危弦断客心,虚弹落惊禽。

新秋百虑净,独夜九愁深

枯蓬唯逐吹,坠叶不归林。

如何悲此曲,坐作白头吟。

名句注音
  • xīn
    qiū
    bǎi
    jìng
    ,
    ,
  • jiǔ
    chóu
    shēn
名句接龙