孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
《长安早春 一作张子容诗》
分享数:8
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写雪|写花|写山|写水|写马|写人|写草|

关戍惟东井,城池起北辰。

咸歌太平日,共乐建寅春。

雪尽青山树,冰开黑水滨。

草迎金埒马,花伴玉楼人。

鸿渐看无数,莺歌听欲频。

何当遂荣擢,归及柳条新。

拼音
zhǎng ān zǎo chūn zuò zhāng róng shī
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
guān shù wéi dōng jǐng chéng chí běi chén        xián tài píng gòng jiàn yín chūn        xuě jìn qīng shān shù bīng kāi hēi shuǐ bīn        cǎo yíng jīn liè huā bàn lóu rén        hóng 鸿 jiàn kàn shù yīng tīng pín        dāng suí róng zhuó guī liǔ tiáo xīn       
长安早春 一作张子容诗注音
  • zhǎng
    ān
    zǎo
    chūn
     
     
    zuò
    zhāng
    róng
    shī
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • guān
    shù
    wéi
    dōng
    jǐng
    chéng
    chí
    běi
    chén
    xián
    tài
    píng
    gòng
    jiàn
    yín
    chūn
    xuě
    jìn
    qīng
    shān
    shù
    bīng
    kāi
    hēi
    shuǐ
    bīn
    cǎo
    yíng
    jīn
    liè
    huā
    bàn
    lóu
    rén
    hóng
    鸿
    jiàn
    kàn
    shù
    yīng
    tīng
    pín
    dāng
    suí
    róng
    zhuó
    guī
    liǔ
    tiáo
    xīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1