柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《长寿乐·尤红殢翠》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写雨|写人|登高|写云|眷恋|

尤红殢翠。

近日来、陡把狂心牵系。

罗绮丛中,笙歌筵上,有个人人可意。

解严妆巧笑,取次言谈成娇媚。

知几度、密约秦楼尽醉。

仍携手,眷恋香衾绣被。

情渐美。

算好把、夕雨朝云相继。

便是仙禁春深,御炉香袅,临轩亲试。

对天颜咫尺,定然魁甲登高第。

待恁时、等著回来贺喜。

好生地。

剩与我儿利市。

拼音
zhǎng shòu 寿 · · yóu hóng cuì
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
yóu hóng cuì        jìn lái dǒu kuáng xīn qiān        luó cóng zhōng shēng yàn shàng yǒu rén rén        jiě yán zhuāng qiǎo xiào yán tán chéng jiāo mèi        zhī yuē qín lóu jìn zuì        réng xié shǒu juàn liàn xiāng qīn xiù bèi        qíng jiàn měi        suàn hǎo cháo yún xiàng        biàn 便 shì xiān jìn chūn shēn xiāng niǎo lín xuān qīn shì        duì tiān yán zhǐ chǐ dìng rán kuí jiǎ dēng gāo        dài nín shí děng zhe huí lái        hǎo shēng        shèng ér shì       
长寿乐·尤红殢翠注音
  • zhǎng
    shòu
    寿
    ·
    ·
    yóu
    hóng
    cuì
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • yóu
    hóng
    cuì
    jìn
    lái
    dǒu
    kuáng
    xīn
    qiān
    luó
    cóng
    zhōng
    shēng
    yàn
    shàng
    yǒu
    rén
    rén
    jiě
    yán
    zhuāng
    qiǎo
    xiào
    yán
    tán
    chéng
    jiāo
    mèi
    zhī
    yuē
    qín
    lóu
    jìn
    zuì
    réng
    xié
    shǒu
    juàn
    liàn
    xiāng
    qīn
    xiù
    bèi
    qíng
    jiàn
    měi
    suàn
    hǎo
    cháo
    yún
    xiàng
    biàn
    便
    shì
    xiān
    jìn
    chūn
    shēn
    xiāng
    niǎo
    lín
    xuān
    qīn
    shì
    duì
    tiān
    yán
    zhǐ
    chǐ
    dìng
    rán
    kuí
    jiǎ
    dēng
    gāo
    dài
    nín
    shí
    děng
    zhe
    huí
    lái
    hǎo
    shēng
    shèng
    ér
    shì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1