柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《安公子》
分享数: 163
朝代:宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写雨|写风|写山|写水|写人|羁旅|

远岸收残雨,雨残稍觉江天暮。

拾翠汀洲人寂静,立双双鸥鹭。

望几点、渔灯隐映蒹葭浦。

停画桡、两两舟人语。

道去程今夜,遥指前村烟树。

游宦成羁旅,短樯吟倚闲凝伫。

万水千山迷远近,想乡关何处?自别后、风亭月榭孤欢聚。

刚断肠、惹得离情苦。

听杜宇声声,劝人不如归去。

拼音
ān gōng
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
yuǎn àn shōu cán , , cán shāo jiào jiāng tiān       
shí cuì tīng zhōu rén jìng , , shuāng shuāng ōu       
wàng diǎn dēng yǐn yìng jiān jiā       
tíng huà ráo liǎng liǎng zhōu rén       
dào chéng jīn , , yáo zhǐ qián cūn yān shù       
yóu huàn chéng , , duǎn qiáng yín xián níng zhù       
wàn shuǐ qiān shān yuǎn jìn , , xiǎng xiāng guān chù ? ? bié hòu fēng tíng yuè xiè huān       
gāng duàn cháng qíng       
tīng shēng shēng , , quàn rén guī
安公子注音
  • ān
    gōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • yuǎn
    àn
    shōu
    cán
    ,
    ,
    cán
    shāo
    jiào
    jiāng
    tiān
  • shí
    cuì
    tīng
    zhōu
    rén
    jìng
    ,
    ,
    shuāng
    shuāng
    ōu
  • wàng
    diǎn
    dēng
    yǐn
    yìng
    jiān
    jiā
  • tíng
    huà
    ráo
    liǎng
    liǎng
    zhōu
    rén
  • dào
    chéng
    jīn
    ,
    ,
    yáo
    zhǐ
    qián
    cūn
    yān
    shù
  • yóu
    huàn
    chéng
    ,
    ,
    duǎn
    qiáng
    yín
    xián
    níng
    zhù
  • wàn
    shuǐ
    qiān
    shān
    yuǎn
    jìn
    ,
    ,
    xiǎng
    xiāng
    guān
    chù
    ?
    ?
    bié
    hòu
    fēng
    tíng
    yuè
    xiè
    huān
  • gāng
    duàn
    cháng
    qíng
  • tīng
    shēng
    shēng
    ,
    ,
    quàn
    rén
    guī
例句
况一挂上人家的假招牌,便有许多面子来拘束你,使你不得不~;寻欢作乐,如何能称心适意!(清·曾朴《孽海花》第三十回)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们