苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《赵既见和复次韵答之》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写酒|

长安小吏天所放,日夜歌呼和丞相。

岂知后世有阿瞒,(曹公自言参之后。

)北海樽前捉私酿。

先生未出禁酒国,诗语孤高常近谤。

几回无酒欲沽君,却畏有司书簿帐。

(近制,公使酒过数法甚重。

)酸寒可笑分一斗,日饮无何足袁盎。

更将险语压衰翁,只恐自是台无饷。

拼音
zhào jiàn yùn zhī
[ [ sòng cháo ] ] shì
zhǎng ān xiǎo tiān suǒ fàng chéng xiàng        zhī hòu shì yǒu ā mán cáo gōng yán cān zhī hòu        běi hǎi zūn qián zhuō niàng        xiān shēng wèi chū jìn jiǔ guó shī gāo cháng jìn bàng        huí jiǔ jun1 què wèi yǒu shū 簿 zhàng        jìn zhì gōng shǐ 使 jiǔ guò shù shèn zhòng        suān hán xiào fèn dòu yǐn yuán àng        gèng jiāng xiǎn shuāi wēng zhī kǒng shì tái xiǎng       
赵既见和复次韵答之注音
  • zhào
    jiàn
    yùn
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zhǎng
    ān
    xiǎo
    tiān
    suǒ
    fàng
    chéng
    xiàng
    zhī
    hòu
    shì
    yǒu
    ā
    mán
    cáo
    gōng
    yán
    cān
    zhī
    hòu
    běi
    hǎi
    zūn
    qián
    zhuō
    niàng
    xiān
    shēng
    wèi
    chū
    jìn
    jiǔ
    guó
    shī
    gāo
    cháng
    jìn
    bàng
    huí
    jiǔ
    jun1
    què
    wèi
    yǒu
    shū
    簿
    zhàng
    jìn
    zhì
    gōng
    shǐ
    使
    jiǔ
    guò
    shù
    shèn
    zhòng
    suān
    hán
    xiào
    fèn
    dòu
    yǐn
    yuán
    àng
    gèng
    jiāng
    xiǎn
    shuāi
    wēng
    zhī
    kǒng
    shì
    tái
    xiǎng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1