黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《冲雨向万载道中得逍遥观托宿遂戏题》
分享数:10
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写草|

逍遥近道边,憩息慰惫懑。

晴晖时晦明,谑语谐谠论。

草莱荒蒙茏,室屋壅尘坌。

仆僮偪侧泌,泾渭清浊混。

拼音
chōng xiàng wàn zǎi dào zhōng xiāo yáo guān tuō xiǔ 宿 suí
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
xiāo yáo jìn dào biān wèi bèi mèn        qíng huī shí huì míng xuè xié dǎng lùn        cǎo lái huāng méng lóng shì yōng chén bèn        tóng jīng wèi qīng zhuó hún       
冲雨向万载道中得逍遥观托宿遂戏题注音
  • chōng
    xiàng
    wàn
    zǎi
    dào
    zhōng
    xiāo
    yáo
    guān
    tuō
    xiǔ
    宿
    suí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • xiāo
    yáo
    jìn
    dào
    biān
    wèi
    bèi
    mèn
    qíng
    huī
    shí
    huì
    míng
    xuè
    xié
    dǎng
    lùn
    cǎo
    lái
    huāng
    méng
    lóng
    shì
    yōng
    chén
    bèn
    tóng
    jīng
    wèi
    qīng
    zhuó
    hún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1