黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《何主簿萧斋郎赠诗思家戏和答之》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|闺怨|写人|

善吟闺怨断人肠,二妙风流不可当。

傅粉未归啼玉箸,吹笙无伴涩银篁。

睡添乡梦客床冷,瘦尽腰围衣带长。

天性少情诗亦少,羡他萧史与何郎。

拼音
zhǔ 簿 xiāo zhāi láng zèng shī jiā zhī
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shàn yín guī yuàn duàn rén cháng èr miào fēng liú dāng        fěn wèi guī zhù chuī shēng bàn yín huáng        shuì tiān xiāng mèng chuáng lěng shòu jìn yāo wéi dài zhǎng        tiān xìng shǎo qíng shī shǎo xiàn xiāo shǐ láng       
何主簿萧斋郎赠诗思家戏和答之注音
  • zhǔ
    簿
    xiāo
    zhāi
    láng
    zèng
    shī
    jiā
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shàn
    yín
    guī
    yuàn
    duàn
    rén
    cháng
    èr
    miào
    fēng
    liú
    dāng
    fěn
    wèi
    guī
    zhù
    chuī
    shēng
    bàn
    yín
    huáng
    shuì
    tiān
    xiāng
    mèng
    chuáng
    lěng
    shòu
    jìn
    yāo
    wéi
    dài
    zhǎng
    tiān
    xìng
    shǎo
    qíng
    shī
    shǎo
    xiàn
    xiāo
    shǐ
    láng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1