黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《雕陂》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写山|写水|写人|

雕陂之水清且泚,屈为印文三百里。

呼船载过七十余,褰裳乱流初不记。

竹舆岖垭山径凉,仆姑呼妇声相倚。

篁中犹道泥滑滑,仆夫惨惨耕夫喜。

穷山为吏如漫郎,安能为人作嚆矢。

老僧迎谒喜我来。

吾以王事笃行李。

知民虚实应县官,我宁信目不信耳。

僧言生长八十余,县令未曾身到此。

拼音
diāo bēi
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
diāo bēi zhī shuǐ qīng qiě wéi yìn wén sān bǎi        chuán zǎi guò shí qiān shang luàn liú chū        zhú shān jìng liáng shēng xiàng        huáng zhōng yóu dào huá huá cǎn cǎn gēng        qióng shān wéi màn láng ān néng wéi rén zuò hāo shǐ        lǎo sēng yíng lái        wáng shì háng        zhī mín shí yīng xiàn guān níng xìn xìn ěr        sēng yán shēng zhǎng shí xiàn lìng wèi céng shēn dào       
雕陂注音
  • diāo
    bēi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • diāo
    bēi
    zhī
    shuǐ
    qīng
    qiě
    wéi
    yìn
    wén
    sān
    bǎi
    chuán
    zǎi
    guò
    shí
    qiān
    shang
    luàn
    liú
    chū
    zhú
    shān
    jìng
    liáng
    shēng
    xiàng
    huáng
    zhōng
    yóu
    dào
    huá
    huá
    cǎn
    cǎn
    gēng
    qióng
    shān
    wéi
    màn
    láng
    ān
    néng
    wéi
    rén
    zuò
    hāo
    shǐ
    lǎo
    sēng
    yíng
    lái
    wáng
    shì
    háng
    zhī
    mín
    shí
    yīng
    xiàn
    guān
    níng
    xìn
    xìn
    ěr
    sēng
    yán
    shēng
    zhǎng
    shí
    xiàn
    lìng
    wèi
    céng
    shēn
    dào

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1