黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《伤歌行四首·一》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写人|写鱼|

孟氏至诚通竹笋,姜诗纯孝感渊鱼。

古人常欲养志意,君子不唯全发肤。

有妹言归奉箕帚,仰谁出力助葭莩。

等闲亲鬓贫中白,自悔从来色养疏。

拼音
shāng háng shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
mèng shì zhì chéng tōng zhú sǔn jiāng shī chún xiào gǎn yuān        rén cháng yǎng zhì jun1 wéi quán        yǒu mèi yán guī fèng zhǒu yǎng shuí chū zhù jiā piǎo        děng xián qīn bìn pín zhōng bái huǐ cóng lái yǎng shū       
伤歌行四首·一注音
  • shāng
    háng
    shǒu
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • mèng
    shì
    zhì
    chéng
    tōng
    zhú
    sǔn
    jiāng
    shī
    chún
    xiào
    gǎn
    yuān
    rén
    cháng
    yǎng
    zhì
    jun1
    wéi
    quán
    yǒu
    mèi
    yán
    guī
    fèng
    zhǒu
    yǎng
    shuí
    chū
    zhù
    jiā
    piǎo
    děng
    xián
    qīn
    bìn
    pín
    zhōng
    bái
    huǐ
    cóng
    lái
    yǎng
    shū

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1