黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《乙未移舟出口》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写马|写人|写鬼|写湖|写酒|

江湖吞天胸,蛟龙垂涎口。

养躯无千金,特为亲故厚。

本心非华轩,而与马争走。

聘妇缉落毛,教儿耨葱韭。

衣食端须几,将老犹掣肘。

安能诡随人,曲折作杞柳。

桓公瓮盎瘿,楚国不龟手。

生涯但如此,那问托婚友。

久阴快夜晴,天文若科斗。

村南鬼火寒,村北风虎吼。

野人驱鸡豚,缚落坚缠守。

刘郎弓石八,猛气厌冯妇。

一试金仆姑,归饮软臂酒。

拼音
wèi zhōu chū kǒu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiāng tūn tiān xiōng jiāo lóng chuí xián kǒu        yǎng qiān jīn wéi qīn hòu        běn xīn fēi huá xuān ér zhēng zǒu        pìn luò máo jiāo ér nòu cōng jiǔ        shí duān jiāng lǎo yóu chè zhǒu        ān néng guǐ suí rén shé zuò liǔ        huán gōng wèng àng yǐng chǔ guó guī shǒu        shēng dàn wèn tuō hūn yǒu        jiǔ yīn kuài qíng tiān wén ruò dòu        cūn nán guǐ huǒ hán cūn běi fēng hǒu        rén tún luò jiān chán shǒu        liú láng gōng shí měng yàn féng        shì jīn guī yǐn ruǎn jiǔ       
乙未移舟出口注音
  • wèi
    zhōu
    chū
    kǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • jiāng
    tūn
    tiān
    xiōng
    jiāo
    lóng
    chuí
    xián
    kǒu
    yǎng
    qiān
    jīn
    wéi
    qīn
    hòu
    běn
    xīn
    fēi
    huá
    xuān
    ér
    zhēng
    zǒu
    pìn
    luò
    máo
    jiāo
    ér
    nòu
    cōng
    jiǔ
    shí
    duān
    jiāng
    lǎo
    yóu
    chè
    zhǒu
    ān
    néng
    guǐ
    suí
    rén
    shé
    zuò
    liǔ
    huán
    gōng
    wèng
    àng
    yǐng
    chǔ
    guó
    guī
    shǒu
    shēng
    dàn
    wèn
    tuō
    hūn
    yǒu
    jiǔ
    yīn
    kuài
    qíng
    tiān
    wén
    ruò
    dòu
    cūn
    nán
    guǐ
    huǒ
    hán
    cūn
    běi
    fēng
    hǒu
    rén
    tún
    luò
    jiān
    chán
    shǒu
    liú
    láng
    gōng
    shí
    měng
    yàn
    féng
    shì
    jīn
    guī
    yǐn
    ruǎn
    jiǔ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1