春风饯馀寒,山雨留暝色。杜门正卧病,俯仰空四壁。庭空鸟雀至,窗破风雨入。拥炉意无聊,胸次百忧集。肉消时抚髀,啸罢空抱膝。户外云气昏,春泥污阡陌。清晨履声喧,不见车马迹。忽传高轩过,未知当何适。仆夫走告予,有客来问疾。起迎屐齿折,颇觉心悦怿。沈痾脱去体,阳气满大宅。坐闻枚叟言,汗复淟然出。平身拙自卫,外邪屡见袭。昔尝倦宾至,束带难自力。今者乃不然,惟恐归骑急。向来谢交游,正乏君辈客。
《出郭》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:晁公溯 | 类型:写花|写山|写草|

出郭花相引,寻荒草欲迷。

绿低怜独卧,红缺见莺啼。

溪石皆堪坐,山醪亦偶携。

淹留送落日,直过石城西。

拼音
chū guō
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
chū guō huā xiàng yǐn xún huāng cǎo        绿 lián hóng quē jiàn yīng        shí jiē kān zuò shān láo ǒu xié        yān liú sòng luò zhí guò shí chéng 西       
出郭注音
  • chū
    guō
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    gōng
  • chū
    guō
    huā
    xiàng
    yǐn
    xún
    huāng
    cǎo
    绿
    lián
    hóng
    quē
    jiàn
    yīng
    shí
    jiē
    kān
    zuò
    shān
    láo
    ǒu
    xié
    yān
    liú
    sòng
    luò
    zhí
    guò
    shí
    chéng
    西

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1