九华太守行春罢,高绛红筵压花榭。四面繁英拂槛开,帖雪团霞坠枝亚。空中焰若烧蓝天,万里滑静无纤烟。弦索紧快管声脆,急曲碎拍声相连。主人怜才多倾兴,许客酣歌露真性。春酎香浓枝盏黏,一醉有时三日病。鼋潭鳞粉解不去,鸦岭蕊花浇不醒。肺枯似著炉鞲煽,脑热如遭锤凿钉。蒙溪先生梁公孙,忽然示我十轴文。展开一卷读一首,四顾特地无涯垠。又开一轴读一帙,酒病豁若风驱云。文锋斡破造化窟,心刃掘出兴亡根。经疾史恙万片恨,墨炙笔针如有神。呵叱潘陆鄙琐屑,提挈扬孟归孔门。时时说及开元理,家风飒飒吹人耳。吴兢纂出升平源,十事分明铺在纸。裔孙才业今如此,谁人为奏明天子?銮驾何当猎左冯,神鹰一掷望千里。戏操狂翰涴蛮笺,傍人莫笑我率然。

顾云其它作品精选

zuopinjingxuan

《华清词》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:顾云 | 类型:写风|写花|写山|写水|写云|

祥云皓鹤盘碧空,乔松稍稍韵微风。

绛节影来,朱幡响丁东,相公清斋朝蕊宫。

太上符箓龙蛇踪,散花天女侍香童。

隔烟遥望见云水,弹璈吹凤清珑珑。

丹砂黄金世可度,愿启一言告仙翁。

道门弟子山中客,长向山中礼空碧。

九色真龙上汉时,愿把霓幢引烟策。

拼音
huá qīng
[ [ táng cháo ] ] yún
xiáng yún hào pán kōng qiáo sōng shāo shāo yùn wēi fēng        jiàng jiē yǐng lái zhū fān xiǎng dīng dōng xiàng gōng qīng zhāi cháo ruǐ gōng        tài shàng lóng shé zōng sàn huā tiān shì xiāng tóng        yān yáo wàng jiàn yún shuǐ dàn áo chuī fèng qīng lóng lóng        dān shā huáng jīn shì yuàn yán gào xiān wēng        dào mén shān zhōng zhǎng xiàng shān zhōng kōng        jiǔ zhēn lóng shàng hàn shí yuàn zhuàng yǐn yān       
华清词注音
  • huá
    qīng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    yún
  • xiáng
    yún
    hào
    pán
    kōng
    qiáo
    sōng
    shāo
    shāo
    yùn
    wēi
    fēng
    jiàng
    jiē
    yǐng
    lái
    zhū
    fān
    xiǎng
    dīng
    dōng
    xiàng
    gōng
    qīng
    zhāi
    cháo
    ruǐ
    gōng
    tài
    shàng
    lóng
    shé
    zōng
    sàn
    huā
    tiān
    shì
    xiāng
    tóng
    yān
    yáo
    wàng
    jiàn
    yún
    shuǐ
    dàn
    áo
    chuī
    fèng
    qīng
    lóng
    lóng
    dān
    shā
    huáng
    jīn
    shì
    yuàn
    yán
    gào
    xiān
    wēng
    dào
    mén
    shān
    zhōng
    zhǎng
    xiàng
    shān
    zhōng
    kōng
    jiǔ
    zhēn
    lóng
    shàng
    hàn
    shí
    yuàn
    zhuàng
    yǐn
    yān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1