江淹(444—505),字文通,南朝著名文学家、散文家,历仕三朝,宋州济阳考城(今河南省商丘市民权县)人。江淹少时孤贫好学,六岁能诗,十三岁丧父。二十岁左右在新安王刘子鸾幕下任职,开始其政治生涯,历仕南朝宋、齐、梁三代。江淹在仕途上早年不甚得志。泰始二年(466年),江淹转入建平王刘景素幕,江淹受广陵令郭彦文案牵连,被诬受贿入狱,在狱中上书陈情获释。刘景素密谋叛乱,江淹曾多次谏劝,刘景素不纳,贬江淹为建安吴兴县令。宋顺帝升明元年(477年),齐高帝萧道成执政,把江淹自吴兴召回,并任为尚书驾部郎、骠骑参军事,大受重用。

江淹其它作品精选

zuopinjingxuan

《吴中礼石佛诗》
分享数: 4
朝代:南北朝 | 作者:江淹 | 类型:写山|忧伤|写草|

幻生太浮诡。

长思多沉疑。

疑思不惭照。

诡生宁尽时。

敬承积劫下。

金光铄海湄。

火宅敛焚炭。

药草匝惠滋。

常愿乐此道。

诵经空山坻。

禅心暮不杂。

寂行好无私。

轩骑久已诀。

亲爱不留迟。

忧伤漫漫情。

灵意终不淄。

誓寻青莲果。

永入梵庭期。

拼音
zhōng shí shī
[ [ nán běi cháo ] ] jiāng yān
huàn shēng tài guǐ        zhǎng duō chén        cán zhào        guǐ shēng níng jìn shí        jìng chéng jié xià        jīn guāng shuò hǎi méi        huǒ zhái liǎn fén tàn        yào cǎo huì        cháng yuàn dào        sòng jīng kōng shān        chán xīn        háng hǎo        xuān jiǔ jué        qīn ài liú chí        yōu shāng màn màn qíng        líng zhōng        shì xún qīng lián guǒ        yǒng fàn tíng       
吴中礼石佛诗注音
  • zhōng
    shí
    shī
  • [
    [
    nán
    běi
    cháo
    ]
    ]
    jiāng
    yān
  • huàn
    shēng
    tài
    guǐ
    zhǎng
    duō
    chén
    cán
    zhào
    guǐ
    shēng
    níng
    jìn
    shí
    jìng
    chéng
    jié
    xià
    jīn
    guāng
    shuò
    hǎi
    méi
    huǒ
    zhái
    liǎn
    fén
    tàn
    yào
    cǎo
    huì
    cháng
    yuàn
    dào
    sòng
    jīng
    kōng
    shān
    chán
    xīn
    háng
    hǎo
    xuān
    jiǔ
    jué
    qīn
    ài
    liú
    chí
    yōu
    shāng
    màn
    màn
    qíng
    líng
    zhōng
    shì
    xún
    qīng
    lián
    guǒ
    yǒng
    fàn
    tíng