柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《黄莺儿》
分享数: 154
朝代:宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写风|写花|

园林晴昼春谁主。

暖律潜催,幽谷暄和,黄鹂翩翩,乍迁芳树。

观露湿缕金衣,叶映如簧语。

晓来枝上绵蛮,似把芳心、深意低诉。

无据。

乍出暖烟来,又趁游蜂去。

恣狂踪迹,两两相呼,终朝雾吟风舞。

当上苑柳农时,别馆花深处,此际海燕偏饶,都把韶光与。

拼音
huáng yīng ér
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
yuán lín qíng zhòu chūn shuí zhǔ       
nuǎn qián cuī , , yōu xuān , , huáng piān piān , , zhà qiān fāng shù       
guān shī 湿 jīn , , yìng huáng       
xiǎo lái zhī shàng mián mán , , fāng xīn shēn       
      
zhà chū nuǎn yān lái , , yòu chèn yóu fēng       
kuáng zōng , , liǎng liǎng xiàng , , zhōng cháo yín fēng       
dāng shàng yuàn liǔ nóng shí , , bié guǎn huā shēn chù , , hǎi yàn piān ráo , , dōu sháo guāng
黄莺儿注音
  • huáng
    yīng
    ér
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • yuán
    lín
    qíng
    zhòu
    chūn
    shuí
    zhǔ
  • nuǎn
    qián
    cuī
    ,
    ,
    yōu
    xuān
    ,
    ,
    huáng
    piān
    piān
    ,
    ,
    zhà
    qiān
    fāng
    shù
  • guān
    shī
    湿
    jīn
    ,
    ,
    yìng
    huáng
  • xiǎo
    lái
    zhī
    shàng
    mián
    mán
    ,
    ,
    fāng
    xīn
    shēn
  • zhà
    chū
    nuǎn
    yān
    lái
    ,
    ,
    yòu
    chèn
    yóu
    fēng
  • kuáng
    zōng
    ,
    ,
    liǎng
    liǎng
    xiàng
    ,
    ,
    zhōng
    cháo
    yín
    fēng
  • dāng
    shàng
    yuàn
    liǔ
    nóng
    shí
    ,
    ,
    bié
    guǎn
    huā
    shēn
    chù
    ,
    ,
    hǎi
    yàn
    piān
    ráo
    ,
    ,
    dōu
    sháo
    guāng
例句
此乃做书人~;若是一概抹杀,便不成为恕道了。(清·李宝嘉《官场现形记》第三十四回)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们