温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。
《原隰荑绿柳》
分享数:99
朝代: 唐朝 | 作者:温庭筠 | 类型:写雪|春闺|

迥野韶光早,晴川柳满堤。

拂尘生嫩绿,披雪见柔荑。

碧玉牙犹短,黄金缕未齐。

腰肢弄寒吹,眉意入春闺。

预恐狂夫折,迎牵逸客迷。

新莺将出谷,应借一枝栖。

拼音
yuán 绿 liǔ
[ [ táng cháo ] ] wēn tíng jun1
jiǒng sháo guāng zǎo , , qíng chuān liǔ mǎn       
chén shēng nèn 绿 , , xuě jiàn róu       
yóu duǎn , , huáng jīn wèi       
yāo zhī nòng hán chuī , , méi chūn guī       
kǒng kuáng shé , , yíng qiān       
xīn yīng jiāng chū , , yīng jiè zhī
原隰荑绿柳注音
  • yuán
    绿
    liǔ
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    wēn
    tíng
    jun1
  • jiǒng
    sháo
    guāng
    zǎo
    ,
    ,
    qíng
    chuān
    liǔ
    mǎn
  • chén
    shēng
    nèn
    绿
    ,
    ,
    xuě
    jiàn
    róu
  • yóu
    duǎn
    ,
    ,
    huáng
    jīn
    wèi
  • yāo
    zhī
    nòng
    hán
    chuī
    ,
    ,
    méi
    chūn
    guī
  • kǒng
    kuáng
    shé
    ,
    ,
    yíng
    qiān
  • xīn
    yīng
    jiāng
    chū
    ,
    ,
    yīng
    jiè
    zhī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1