柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《征部乐》
分享数: 122
朝代:宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写风|写花|写人|月下|

雅欢幽会,良辰可惜虚抛掷。

每追念、狂踪旧迹。

长只恁、愁闷朝夕。

凭谁去、花衢觅。

细说此中端的。

道向我、转觉厌厌,役梦劳魂苦相忆。

须知最有,风前月下,心事始终难得。

但愿我、虫虫心下,把人看待,长以初相识。

况渐逢春色。

便是有、举场消息。

待这回、好好怜伊,更不轻离拆。

拼音
zhēng
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
huān yōu huì , , liáng chén pāo zhì       
měi zhuī niàn kuáng zōng jiù       
zhǎng zhī nín chóu mèn cháo       
píng shuí huā       
shuō zhōng duān de       
dào xiàng zhuǎn jiào yàn yàn , , mèng láo hún xiàng       
zhī zuì yǒu , , fēng qián yuè xià , , xīn shì shǐ zhōng nán       
dàn yuàn chóng chóng xīn xià , , rén kàn dài , , zhǎng chū xiàng shí       
kuàng jiàn féng chūn       
biàn 便 shì yǒu chǎng xiāo       
dài zhè huí hǎo hǎo lián , , gèng qīng chāi
征部乐注音
  • zhēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • huān
    yōu
    huì
    ,
    ,
    liáng
    chén
    pāo
    zhì
  • měi
    zhuī
    niàn
    kuáng
    zōng
    jiù
  • zhǎng
    zhī
    nín
    chóu
    mèn
    cháo
  • píng
    shuí
    huā
  • shuō
    zhōng
    duān
    de
  • dào
    xiàng
    zhuǎn
    jiào
    yàn
    yàn
    ,
    ,
    mèng
    láo
    hún
    xiàng
  • zhī
    zuì
    yǒu
    ,
    ,
    fēng
    qián
    yuè
    xià
    ,
    ,
    xīn
    shì
    shǐ
    zhōng
    nán
  • dàn
    yuàn
    chóng
    chóng
    xīn
    xià
    ,
    ,
    rén
    kàn
    dài
    ,
    ,
    zhǎng
    chū
    xiàng
    shí
  • kuàng
    jiàn
    féng
    chūn
  • biàn
    便
    shì
    yǒu
    chǎng
    xiāo
  • dài
    zhè
    huí
    hǎo
    hǎo
    lián
    ,
    ,
    gèng
    qīng
    chāi
例句
他老人家两个儿子,四个孙子,家里仍然~。(清·吴敬梓《儒林外史》第三十一回)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们