柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《传华枝》
分享数: 86
朝代:宋代 | 作者:柳永 | 类型:写景|写风|写人|写鬼|人生|

平生身负,风流才调。

口儿里、道知张陈赵。

唱新词,改难令,总知颠倒。

解剧扮,能兵嗽,表里都峭。

每遇著、饮席歌筵,人人尽道。

可惜许老了。

阎罗大伯曾教来,道人生、但不须烦恼。

遇良辰,当美景,追欢买笑。

剩活取百十年,只恁厮好。

若限满、鬼使来追,待倩个、掩通著到。

拼音
chuán huá zhī
[ [ sòng dài ] ] liǔ yǒng
píng shēng shēn , , fēng liú cái diào       
kǒu ér dào zhī zhāng chén zhào       
chàng xīn , , gǎi nán lìng , , zǒng zhī diān dǎo       
jiě bàn , , néng bīng sòu , , biǎo dōu qiào       
měi zhe yǐn yàn , , rén rén jìn dào       
lǎo le       
yán luó céng jiāo lái , , dào rén shēng dàn fán nǎo       
liáng chén , , dāng měi jǐng , , zhuī huān mǎi xiào       
shèng huó bǎi shí nián , , zhī nín hǎo       
ruò xiàn mǎn guǐ shǐ 使 lái zhuī , , dài qiàn yǎn tōng zhe dào
传华枝注音
  • chuán
    huá
    zhī
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • píng
    shēng
    shēn
    ,
    ,
    fēng
    liú
    cái
    diào
  • kǒu
    ér
    dào
    zhī
    zhāng
    chén
    zhào
  • chàng
    xīn
    ,
    ,
    gǎi
    nán
    lìng
    ,
    ,
    zǒng
    zhī
    diān
    dǎo
  • jiě
    bàn
    ,
    ,
    néng
    bīng
    sòu
    ,
    ,
    biǎo
    dōu
    qiào
  • měi
    zhe
    yǐn
    yàn
    ,
    ,
    rén
    rén
    jìn
    dào
  • lǎo
    le
  • yán
    luó
    céng
    jiāo
    lái
    ,
    ,
    dào
    rén
    shēng
    dàn
    fán
    nǎo
  • liáng
    chén
    ,
    ,
    dāng
    měi
    jǐng
    ,
    ,
    zhuī
    huān
    mǎi
    xiào
  • shèng
    huó
    bǎi
    shí
    nián
    ,
    ,
    zhī
    nín
    hǎo
  • ruò
    xiàn
    mǎn
    guǐ
    shǐ
    使
    lái
    zhuī
    ,
    ,
    dài
    qiàn
    yǎn
    tōng
    zhe
    dào
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们