柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《秋蕊香引》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写风|写花|月夜|写云|

留不得。

光阴催促,奈芳兰歇,好花谢,惟顷刻。

彩云易散琉璃脆,验前事端的。

风月夜,几处前踪旧迹。

忍思忆。

这回望断,永作终天隔。

向仙岛,归冥路,两无消息。

拼音
qiū ruǐ xiāng yǐn
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
liú        guāng yīn cuī nài fāng lán xiē hǎo huā xiè wéi qǐng        cǎi yún sàn liú cuì yàn qián shì duān de        fēng yuè chù qián zōng jiù        rěn        zhè huí wàng duàn yǒng zuò zhōng tiān        xiàng xiān dǎo guī míng liǎng xiāo       
秋蕊香引注音
  • qiū
    ruǐ
    xiāng
    yǐn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • liú
    guāng
    yīn
    cuī
    nài
    fāng
    lán
    xiē
    hǎo
    huā
    xiè
    wéi
    qǐng
    cǎi
    yún
    sàn
    liú
    cuì
    yàn
    qián
    shì
    duān
    de
    fēng
    yuè
    chù
    qián
    zōng
    jiù
    rěn
    zhè
    huí
    wàng
    duàn
    yǒng
    zuò
    zhōng
    tiān
    xiàng
    xiān
    dǎo
    guī
    míng
    liǎng
    xiāo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1