柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《塞孤》
分享数: 86
朝代:宋代 | 作者:柳永 | 类型:写雪|写风|写山|写马|写人|写草|

一声鸡,又报残更歇。

秣马巾车催发。

草草主人灯下别。

山路险,新霜滑。

瑶珂响、起栖乌,金钲冷、敲残月。

渐西风系,襟袖凄冽。

遥指白玉京,望断黄金阙。

还道何时行彻。

算得佳人凝恨切。

应念念,归时节。

相见了、执柔夷,幽会处、偎香雪。

免鸳衾、两恁虚设。

拼音
sāi
[ [ sòng dài ] ] liǔ yǒng
shēng , , yòu bào cán gèng xiē       
jīn chē cuī       
cǎo cǎo zhǔ rén dēng xià bié       
shān xiǎn , , xīn shuāng huá       
yáo xiǎng , , jīn zhēng lěng qiāo cán yuè       
jiàn 西 fēng , , jīn xiù liè       
yáo zhǐ bái jīng , , wàng duàn huáng jīn què       
hái dào shí háng chè       
suàn jiā rén níng hèn qiē       
yīng niàn niàn , , guī shí jiē       
xiàng jiàn le zhí róu , , yōu huì chù wēi xiāng xuě       
miǎn yuān qīn liǎng nín shè
塞孤注音
  • sāi
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • shēng
    ,
    ,
    yòu
    bào
    cán
    gèng
    xiē
  • jīn
    chē
    cuī
  • cǎo
    cǎo
    zhǔ
    rén
    dēng
    xià
    bié
  • shān
    xiǎn
    ,
    ,
    xīn
    shuāng
    huá
  • yáo
    xiǎng
    ,
    ,
    jīn
    zhēng
    lěng
    qiāo
    cán
    yuè
  • jiàn
    西
    fēng
    ,
    ,
    jīn
    xiù
    liè
  • yáo
    zhǐ
    bái
    jīng
    ,
    ,
    wàng
    duàn
    huáng
    jīn
    què
  • hái
    dào
    shí
    háng
    chè
  • suàn
    jiā
    rén
    níng
    hèn
    qiē
  • yīng
    niàn
    niàn
    ,
    ,
    guī
    shí
    jiē
  • xiàng
    jiàn
    le
    zhí
    róu
    ,
    ,
    yōu
    huì
    chù
    wēi
    xiāng
    xuě
  • miǎn
    yuān
    qīn
    liǎng
    nín
    shè
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们