曹邺(816─875?),晚唐诗人,字业之,一作邺之,桂州(州治在今广西桂林)人。举进士,屡试不第,作《四怨三愁五情诗》,为舍人韦悫所悉,极力向礼部侍郎裴休加以推荐,这样,曹邺便于唐宣宗大中四年(850)登进士第,初为天平节度府幕僚,咸通二年至六年间(861─865)任太常博士,后以祠部郎中出为洋州(现在陕西省洋县)刺史。又入朝为吏部郎中,后免官归里。与刘驾、李频、郑谷等友善。曹邺诗工五古,文笔简洁洗炼,意深情烈,语言质朴通俗,善采民间口语入诗,在唐诗中独树一帜,颇有影响。《全唐诗》录存其诗一百零八首,编为二卷,数量虽少,但题材多样,原有集,已散佚,后人辑有《曹祠部集》。
《贺雪寄本府尚书》
分享数: 88
朝代:唐朝 | 作者:曹邺 | 类型:写雨|写雪|写花|写鸟|月光|写云|

雨雪不顺时,阴阳失明晦。

麦根半成土,农夫泣相对。

我公诚诉天,天地忽已泰。

长飙卷白云,散落群峰外。

拂砌花影明,交宫鹤翎碎。

宿鸟晨不飞,犹疑月光在。

碧树香尽发,蠹虫声渐退。

有客怀兔园,吟诗绕城内。

拼音
xuě běn shàng shū
[ [ táng cháo ] ] cáo
xuě shùn shí , , yīn yáng shī míng huì       
mài gēn bàn chéng , , nóng xiàng duì       
gōng chéng tiān , , tiān tài       
zhǎng biāo juàn bái yún , , sàn luò qún fēng wài       
huā yǐng míng , , jiāo gōng líng suì       
xiǔ 宿 niǎo chén fēi , , yóu yuè guāng zài       
shù xiāng jìn , , chóng shēng jiàn tuì 退       
yǒu huái 怀 yuán , , yín shī rào chéng nèi
贺雪寄本府尚书注音
  • xuě
    běn
    shàng
    shū
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
  • xuě
    shùn
    shí
    ,
    ,
    yīn
    yáng
    shī
    míng
    huì
  • mài
    gēn
    bàn
    chéng
    ,
    ,
    nóng
    xiàng
    duì
  • gōng
    chéng
    tiān
    ,
    ,
    tiān
    tài
  • zhǎng
    biāo
    juàn
    bái
    yún
    ,
    ,
    sàn
    luò
    qún
    fēng
    wài
  • huā
    yǐng
    míng
    ,
    ,
    jiāo
    gōng
    líng
    suì
  • xiǔ
    宿
    niǎo
    chén
    fēi
    ,
    ,
    yóu
    yuè
    guāng
    zài
  • shù
    xiāng
    jìn
    ,
    ,
    chóng
    shēng
    jiàn
    tuì
    退
  • yǒu
    huái
    怀
    yuán
    ,
    ,
    yín
    shī
    rào
    chéng
    nèi
例句
祝龙答道:“也未见胜败。众位尊兄~不易。” ★《水浒传》第四十九回
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们