曹邺(816─875?),晚唐诗人,字业之,一作邺之,桂州(州治在今广西桂林)人。举进士,屡试不第,作《四怨三愁五情诗》,为舍人韦悫所悉,极力向礼部侍郎裴休加以推荐,这样,曹邺便于唐宣宗大中四年(850)登进士第,初为天平节度府幕僚,咸通二年至六年间(861─865)任太常博士,后以祠部郎中出为洋州(现在陕西省洋县)刺史。又入朝为吏部郎中,后免官归里。与刘驾、李频、郑谷等友善。曹邺诗工五古,文笔简洁洗炼,意深情烈,语言质朴通俗,善采民间口语入诗,在唐诗中独树一帜,颇有影响。《全唐诗》录存其诗一百零八首,编为二卷,数量虽少,但题材多样,原有集,已散佚,后人辑有《曹祠部集》。

曹邺其它作品精选

zuopinjingxuan

《代谢玄晖新亭送范零陵》
分享数:84
朝代: 唐朝 | 作者:曹邺 | 类型:写水|写鸟|

楚水洪无际,沧茫接天涯。

相看不能语,独鸟下江蓠。

蓬子悉有恋,蓬根却无期。

车轮自不住,何必怨路岐。

孟冬衣食薄,梦寐亦未遗。

拼音
dài xiè xuán huī xīn tíng sòng fàn líng líng
[ [ táng cháo ] ] cáo
chǔ shuǐ hóng , , cāng máng jiē tiān       
xiàng kàn néng , , niǎo xià jiāng       
péng yǒu liàn , , péng gēn què       
chē lún zhù , , yuàn       
mèng dōng shí báo , , mèng mèi wèi
代谢玄晖新亭送范零陵注音
  • dài
    xiè
    xuán
    huī
    xīn
    tíng
    sòng
    fàn
    líng
    líng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
  • chǔ
    shuǐ
    hóng
    ,
    ,
    cāng
    máng
    jiē
    tiān
  • xiàng
    kàn
    néng
    ,
    ,
    niǎo
    xià
    jiāng
  • péng
    yǒu
    liàn
    ,
    ,
    péng
    gēn
    què
  • chē
    lún
    zhù
    ,
    ,
    yuàn
  • mèng
    dōng
    shí
    báo
    ,
    ,
    mèng
    mèi
    wèi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1