tīng
听
liú
刘
zūn
尊
shī
师
dàn
弹
qín
琴
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
cáo
曹
yè
邺
céng
曾
yú
于
qīng
清
hǎi
海
dú
独
wén
闻
chán
蝉
,
,
yòu
又
xiàng
向
kōng
空
tíng
庭
yè
夜
tīng
听
quán
泉
。
。
bú
不
sì
似
zhāi
斋
táng
堂
rén
人
jìng
静
chù
处
,
,
qiū
秋
shēng
声
zhǎng
长
zài
在
qī
七
tiáo
条
xián
弦
。
。