辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。

辛弃疾其它作品精选

zuopinjingxuan

《摸鱼儿》
分享数: 299
朝代:宋朝 | 作者:辛弃疾 | 类型:写雨|写风|写花|写山|写人|惜春|写湖|写草|写鱼|写酒|

淳熙己亥,自湖北漕移湖南,同官王正之置酒小山亭,为赋。

更能消、几番风雨?匆匆春又归去。

惜春长怕花开早,何况落红无数。

春且住。

见说道、天涯芳草无归路。

怨春不语。

算只有殷勤,画檐蛛网,尽日惹飞絮。

长门事,准拟佳期又误。

蛾眉曾有人妒。

千金纵买相如赋,脉脉此情谁诉?君莫舞,君不见、玉环飞燕皆尘土!闲愁最苦。

休去倚危栏,斜阳正在、烟柳断肠处。

拼音
ér
[ [ sòng cháo ] ] xīn
chún hài , , běi cáo nán , , tóng guān wáng zhèng zhī zhì jiǔ xiǎo shān tíng , , wéi       
gèng néng xiāo fān fēng ? ? cōng cōng chūn yòu guī       
chūn zhǎng huā kāi zǎo , , kuàng luò hóng shù       
chūn qiě zhù       
jiàn shuō dào tiān fāng cǎo guī       
yuàn chūn       
suàn zhī yǒu yīn qín , , huà yán zhū wǎng , , jìn fēi       
zhǎng mén shì , , zhǔn jiā yòu       
é méi céng yǒu rén       
qiān jīn zòng mǎi xiàng , , qíng shuí ? ? jun1 , , jun1 jiàn huán fēi yàn jiē chén ! ! xián chóu zuì       
xiū wēi lán , , xié yáng zhèng zài yān liǔ duàn cháng chù
摸鱼儿注音
  • ér
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    xīn
  • chún
    hài
    ,
    ,
    běi
    cáo
    nán
    ,
    ,
    tóng
    guān
    wáng
    zhèng
    zhī
    zhì
    jiǔ
    xiǎo
    shān
    tíng
    ,
    ,
    wéi
  • gèng
    néng
    xiāo
    fān
    fēng
    ?
    ?
    cōng
    cōng
    chūn
    yòu
    guī
  • chūn
    zhǎng
    huā
    kāi
    zǎo
    ,
    ,
    kuàng
    luò
    hóng
    shù
  • chūn
    qiě
    zhù
  • jiàn
    shuō
    dào
    tiān
    fāng
    cǎo
    guī
  • yuàn
    chūn
  • suàn
    zhī
    yǒu
    yīn
    qín
    ,
    ,
    huà
    yán
    zhū
    wǎng
    ,
    ,
    jìn
    fēi
  • zhǎng
    mén
    shì
    ,
    ,
    zhǔn
    jiā
    yòu
  • é
    méi
    céng
    yǒu
    rén
  • qiān
    jīn
    zòng
    mǎi
    xiàng
    ,
    ,
    qíng
    shuí
    ?
    ?
    jun1
    ,
    ,
    jun1
    jiàn
    huán
    fēi
    yàn
    jiē
    chén
    !
    !
    xián
    chóu
    zuì
  • xiū
    wēi
    lán
    ,
    ,
    xié
    yáng
    zhèng
    zài
    yān
    liǔ
    duàn
    cháng
    chù
例句
得失心未免过重,以致弄的忽哭忽笑,~。(清·李汝珍《镜花缘》第六十七回)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们