徐玑(1162~1214)字致中,又字文渊,号灵渊,浙江温州永嘉松台里人。祖籍福建晋江安海徐状元巷人,唐状元徐晦之裔。“皇考潮州太守定, 始为温州永嘉人”。福建晋江徐定第三子,受父“致仕恩”得职,浮沉州县, 为官清正,守法不阿,为民办过有益之事。建安主簿任内,安抚麻溪峒民,“罪止三人”;监造贡茶,拒绝额外之取,移永州司理,兵官大执平民为赋,徐玑—一查明,予以释放。为龙溪县丞,乡里豪富强占坡塘,他经过调查,恢复旧观,后调武当今,拟去官从叶适游,未及而牢。“诗与徐照如出一手,盖四灵同一机轴,而二人才分尤相近”(纪昀《四库全书总目录》)有《二激亭诗集》。 亦喜书法,“无一食去纸笔;暮年,书稍近《兰亭》”(叶适《徐文渊墓志铭》)后改长泰令,未至官即去世。

徐玑其它作品精选

zuopinjingxuan

《娄家梅篇》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:徐玑 | 类型:写人|写梅|写云|

娄家屋西梅,梅老枝更清。

众树吐齐白,密萼含微清。

下有碧池波,照比鸥鹭翎。

寒云拂缟衣,遥空淡明星。

薄言种树时,两世且百龄。

树亦匪难老,一岁一彫零。

我嗟人事迁,且爱树伶俜。

回桓不能去,月来孤影生。

倚树一长吟,写我寥旷情。

拼音
lóu jiā méi piān
[ [ sòng cháo ] ]
lóu jiā 西 méi méi lǎo zhī gèng qīng        zhòng shù bái è hán wēi qīng        xià yǒu chí zhào ōu líng        hán yún gǎo yáo kōng dàn míng xīng        báo yán zhǒng shù shí liǎng shì qiě bǎi líng        shù fěi nán lǎo suì diāo líng        jiē rén shì qiān qiě ài shù líng pīng        huí huán néng yuè lái yǐng shēng        shù zhǎng yín xiě liáo kuàng qíng       
娄家梅篇注音
  • lóu
    jiā
    méi
    piān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
  • lóu
    jiā
    西
    méi
    méi
    lǎo
    zhī
    gèng
    qīng
    zhòng
    shù
    bái
    è
    hán
    wēi
    qīng
    xià
    yǒu
    chí
    zhào
    ōu
    líng
    hán
    yún
    gǎo
    yáo
    kōng
    dàn
    míng
    xīng
    báo
    yán
    zhǒng
    shù
    shí
    liǎng
    shì
    qiě
    bǎi
    líng
    shù
    fěi
    nán
    lǎo
    suì
    diāo
    líng
    jiē
    rén
    shì
    qiān
    qiě
    ài
    shù
    líng
    pīng
    huí
    huán
    néng
    yuè
    lái
    yǐng
    shēng
    shù
    zhǎng
    yín
    xiě
    liáo
    kuàng
    qíng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1