叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...

叶适其它作品精选

zuopinjingxuan

《安扶待制侍郎徐公挽词二首·零》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写山|

饮冰那得不醒然,北看成南丑又妍。

建策须为万世虑,孤忠亦有一身全。

星文忍向生前坠,梦事方从死日传。

莫指鸣山归路熟,青林黄叶度年年。

拼音
ān dài zhì shì láng gōng wǎn èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shì
yǐn bīng xǐng rán běi kàn chéng nán chǒu yòu yán        jiàn wéi wàn shì zhōng yǒu shēn quán        xīng wén rěn xiàng shēng qián zhuì mèng shì fāng cóng chuán        zhǐ míng shān guī shú qīng lín huáng nián nián       
安扶待制侍郎徐公挽词二首·零注音
  • ān
    dài
    zhì
    shì
    láng
    gōng
    wǎn
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • yǐn
    bīng
    xǐng
    rán
    běi
    kàn
    chéng
    nán
    chǒu
    yòu
    yán
    jiàn
    wéi
    wàn
    shì
    zhōng
    yǒu
    shēn
    quán
    xīng
    wén
    rěn
    xiàng
    shēng
    qián
    zhuì
    mèng
    shì
    fāng
    cóng
    chuán
    zhǐ
    míng
    shān
    guī
    shú
    qīng
    lín
    huáng
    nián
    nián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1