叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《送黄竑》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写鸟|相思|

有客家住宝剑窟,将身自比夜明帘。

见我立谈尽肝膈,骇视世俗徒沾沾。

千年豪杰供指使,笑挞胡虏如奴钳。

嗟予病衰绝少韵,只欲炙背依茅簷。

劝子持难复居易,吕梁之舟先历试。

焦桐邂逅爨下薪,良玉磋磨庙中器。

谁言怒海鲲鲸恶,别有晴川鸥鸟戏。

心亨习坎行自孚,安流傥寄相思字。

拼音
sòng huáng hóng
[ [ sòng cháo ] ] shì
yǒu jiā zhù bǎo jiàn jiāng shēn míng lián        jiàn tán jìn gān hài shì shì zhān zhān        qiān nián háo jié gòng zhǐ shǐ 使 xiào qián        jiē bìng shuāi jué shǎo yùn zhī zhì bèi máo yán        quàn chí nán liáng zhī zhōu xiān shì        jiāo tóng xiè hòu cuàn xià xīn liáng cuō miào zhōng        shuí yán hǎi kūn jīng è bié yǒu qíng chuān ōu niǎo        xīn hēng kǎn háng ān liú tǎng xiàng       
送黄竑注音
  • sòng
    huáng
    hóng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • yǒu
    jiā
    zhù
    bǎo
    jiàn
    jiāng
    shēn
    míng
    lián
    jiàn
    tán
    jìn
    gān
    hài
    shì
    shì
    zhān
    zhān
    qiān
    nián
    háo
    jié
    gòng
    zhǐ
    shǐ
    使
    xiào
    qián
    jiē
    bìng
    shuāi
    jué
    shǎo
    yùn
    zhī
    zhì
    bèi
    máo
    yán
    quàn
    chí
    nán
    liáng
    zhī
    zhōu
    xiān
    shì
    jiāo
    tóng
    xiè
    hòu
    cuàn
    xià
    xīn
    liáng
    cuō
    miào
    zhōng
    shuí
    yán
    hǎi
    kūn
    jīng
    è
    bié
    yǒu
    qíng
    chuān
    ōu
    niǎo
    xīn
    hēng
    kǎn
    háng
    ān
    liú
    tǎng
    xiàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1