tí
题
lú
庐
shān
山
shuāng
双
jiàn
剑
fēng
峰
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
lái
来
hú
鹄
yǐ
倚
tiān
天
shuāng
双
jiàn
剑
gǔ
古
jīn
今
xián
闲
,
,
sān
三
chǐ
尺
gāo
高
yú
于
sì
四
miàn
面
shān
山
。
。
ruò
若
shǐ
使
huǒ
火
yún
云
shāo
烧
dé
得
dòng
动
,
,
shǐ
始
yīng
应
nóng
农
qì
器
mǎn
满
rén
人
jiān
间
。
。